Quá khứ, hiện tại hay tương lai, bất cứ nơi đâu trên thế gian này, tuyệt đối không tồn tại người không bị chỉ trích hay nói xấu sau lưng. Thời hiện đại, thông qua vô vàn công cụ trên Internet, có nhiều trường hợp, phát ngôn của bản thân hướng tới số lượng lớn con người không cụ thể đối tượng và vấp phải chỉ trích, đúng không?
“Hạnh phúc này rồi cũng sẽ trôi về quá khứ”, “Cái này rồi cũng sẽ biến mất thôi”, “Cái này, cũng chỉ có ở hiện tại”, v.v. Hoặc chỉ đơn giản tâm niệm “Chư hành vô thường, chư hành vô thường” ngay chính khoảnh khắc tận hưởng niềm vui.
Giây phút hiện tại trước hết là hơi thở. Ý thức toàn thể vũ trụ được thể hiện chỉ qua một hơi thở vào ra.
“Ichi-go, Ichi-e” (一期一会). Câu thành ngữ Nhật Bản truyền đạt lời răn dạy rằng mỗi khoảnh khắc đều quý giá.
Đừng coi mọi thứ là điều hiển nhiên, cũng đừng dùng cảm quan của bản thân để đánh giá và phán xét xung quanh, bởi thành công trong mắt bạn có thể chứa đựng rất nhiều sự hối tiếc của người khác.
Có thể bạn sẽ sống mãi ở một nơi, cũng có thể bạn sẽ chuyển đi nơi khác. Thế nhưng, đừng bận tâm đến chuyện đó. Chuyện của bạn chỉ là tập trung sống cho hiện tại mà thôi.
Cuộc sống vô thường, đôi lúc bế tắc hay không nhìn thấy giá trị tươi đẹp của cuộc sống tôi lại tự hỏi mình: “Sống và tồn tại? đã khi nào ta bình yên được như thế?”. Còn bạn thì sao? Đã bao giờ bạn tự hỏi con tim mình: “Liệu ta đang sống hay chỉ là đang tồn tại?”.
Đời chẳng ai nói buồn khỏe, chỉ nói vui khỏe thôi nhưng đừng nghĩ ngày nào cũng phải vui vì như vậy sẽ là bất bình thường.
Có hiểu mới có thương. Muốn yêu bản thân ta cần hiểu bản thân trước đã, nếu không hiểu bản thân ta sẽ yêu bản thân sai cách và khiến ta cảm thấy lạc lõng với chính mình. Khi đã thấu hiểu được cho chính mình, điều đó cũng đồng nghĩa với việc chúng ta dần chấp nhận và yêu thương bản thân nhiều hơn.
Thái độ thù hằn với thế giới bên ngoài chỉ là một mặt của việc không chấp nhận, yêu thương nổi bản thân mình.
Trong quãng đời còn lại, hãy học cách yêu thương bản thân hơn, và cố gắng giúp mình hạnh phúc dù có trải qua chuyện gì đi nữa.
Cả đời này đừng quá khắt khe với bản thân, hãy học cách thả lỏng một chút, chỉ cần bạn sống thoải mái, thì bất kể ở đâu, bạn đều có thể tìm được bình thản và an nhiên với một trái tim dung dị.
Sức mạnh thực sự của một người không phải là có thể đánh bại được ai hay sở hữu thứ gì, mà là lựa chọn chấp nhận và khoan dung với chính mình.
Yêu bản thân là cam kết với con người của bạn, hiểu được nhiều sắc thái khác nhau đối với danh tính của chính mình và thể hiện bản thân ở mức độ quan tâm và thân mật mà chúng ta thường dành cho người khác.
Đừng giúp người khác đưa ra quyết định quan trọng trong cuộc sống, ngay cả khi người đó là người thân nhất của bạn. Bởi vì, đó là cuộc sống của họ. Đừng để hối tiếc lớn nhất của người khác liên quan đến bạn.
Ép buộc bản thân trở thành một người tốt và làm những điều mà bạn không giỏi không chỉ làm tăng áp lực, hoang phí công sức và thời gian, mà còn có thể gây phản tác dụng. Do đó người ta mới có câu: “Vật cực tất phản”!
Nếu biết kiếm tiền, thì cũng phải biết tiêu tiền. Không phải tiêu cho bằng hết, mà là sử dụng cho bản thân, đầu tư cho chính mình, bao gồm cả sở thích, niềm vui… Bởi lẽ mục tiêu cuối cùng của con người âu cũng là hạnh phúc mà thôi.
Kỷ luật tự giác không phải là một sự lựa chọn bắt buộc, mà là một sự thay đổi tích cực. Khi kỷ luật tự giác trở thành thói quen, chúng ta sẽ và đạt được những thành tựu phi thường trong lĩnh vực mà mình đang làm.
Bản lĩnh là tính cách, nhưng cũng là sự lựa chọn. Không có người nào sinh ra đã dũng cảm, chỉ có người tiếp tục trưởng thành trong trải nghiệm “biết rằng họ không thể làm được” hết lần này đến lần khác.
Người khôn biết giấu, kẻ mạnh không lộ. Biết mười phần, giấu năm phần, lộ năm phần còn lại, dùng ba phần để hòa nhập, hai phần để tu thân dưỡng tính là đủ.
Đức như nguồn nước mênh mang, tài như sóng biển. Tài năng chỉ là những sóng trên mặt nước, phẩm chất mới là cái biển khơi không gì cản nổi. Một người chân thực, đáng tin cậy, một người lương thiện tự nhiên sẽ nhận được sự tin tưởng của người khác và nhận được sự ưu ái của số mệnh.
Đồ càng bắt mắt thì kẻ ác càng thèm muốn, mất đi càng nhanh; đồ càng tầm thường thì kẻ xấu càng khó tìm ra, tự nhiên sẽ an toàn hơn.
Nhà triết học Baltasar Gracián nói: “Thứ mà một người thông minh nhận lại được từ kẻ thù còn nhiều hơn thứ mà một tên ngốc học được từ bạn của mình.” Đối thủ cạnh tranh không chỉ là bức tường chắn trước mặt chúng ta, mà họ còn là một tấm gương, cho phép chúng ta soi lại bản thân và phát triển nhanh chóng hơn.
Nếu bạn cứ giữ cái trạng thái làm theo người khác, bản thân sẽ rất dễ mất đi chính kiến, tư duy. Nói như vậy không phải để khuyên mọi người không kết bạn, mà là để bạn biết rằng, nhất định phải có cho mình tư duy và mục tiêu phấn đấu riêng. Nếu cứ chỉ biết nhìn theo người khác, bạn sẽ chỉ ngày một lạc hướng trên con đường của mình mà thôi.
“Tự nhìn nhận” cũng là sự giáo dục bắt nguồn từ nội tâm của một người, và đó cũng là một cách lý tưởng để giúp họ ngày một trưởng thành. Đó cũng khi là lý do người ta thường nói: Trưởng thành, chín chắn thật sự là khi thấm nhuần tư tưởng “tiên trách kỷ, hậu trách nhân”.