Thường có câu nói: “Cầm lên được, buông xuống được”. Cầm lên được là năng lực, là trách nhiệm; buông xuống được là trí tuệ, là tự do. Trách nhiệm cần gánh vác thì nên gánh vác, chấp trước cần buông xuống thì nên buông.
Hối tiếc và hoài niệm về những điều trong quá khứ là một việc không ai là không trải qua từng ngày, từng giờ. Những thứ đã xảy ra đã định sẵn là sẽ xảy ra trong cuộc đời trong một thời điểm, không sớm thì muộn. Vì thế, có hối tiếc cũng chẳng thay đổi được, điều bạn cần làm là coi đó là hoài niệm đáng nhớ, là bài học để trưởng thành hơn, thay vì cứ mãi chìm sâu vào hối tiếc và muốn thay đổi quá khứ trong vô vọng.
Hãy chọn sống một cuộc đời yên bình, duy trì sức khỏe ổn định, tinh thần minh mẫn và trải qua những điều thú vị nhất trong cuộc đời. Đừng lãng phí thời gian vào những việc vô ích, hãy biết yêu thương mình bạn nhé!
Cách chúng ta sử dụng một ngày cũng là cách mà chúng ta sử dụng cuộc đời mình, vì vậy hãy biết thế nào là đủ và tận hưởng cuộc sống hiện tại.
Trên thực tế, người đáng ngưỡng mộ nhất là người không vướng vào những cuộc đua không hồi kết, ung dung sống theo cách mình mong muốn mà không sợ người khác bình phẩm. Không phải giả vờ như bản thân đang hạnh phúc hay giàu có, tự do sống thật với chính mình là trạng thái tốt nhất của một người.
Cách chúng ta sử dụng một ngày cũng là cách mà chúng ta sử dụng cuộc đời mình, vì vậy hãy biết thế nào là đủ và tận hưởng cuộc sống hiện tại.
Núi luôn là núi, cũng như người luôn là người, không cần cố chứng tỏ, càng không cần phải áp đặt để chứng minh. Tâm trí mỗi người chúng ta đều có ba cảnh giới để phát triển: từ ngây thơ, trưởng thành, cho đến nhìn thấu. Càng thấu tỏ, chúng ta lại càng hiểu được thế nào là tự nhiên. Càng tự nhiên thì lại càng giá trị chứ không nhất thiết phải áp đặt, cưỡng ép vào một khuôn khổ nào đó.
Không phải đường thành công quá dài mà là người kiên trì quá ít. Đối với những gì bạn thích, chỉ cần kiên trì đến cùng, con đường phía trước sẽ trở nên tươi sáng và rộng rãi hơn.
Trưởng thành là quá trình không hề dễ dàng. Vậy đến thời điểm hiện tại, bạn đã có được bao nhiêu bài học cuộc sống?
Chúng ta mong đợi sự đơn giản vì bản thân đang sống trong sự phức tạp, hỗn loạn trăm bề, nhịp sống vội vã. Song nếu không thể thay đổi, hãy chấp nhận nó. Thế giới của người trưởng thành phức tạp như thế đấy và chúng ta cần phải nỗ lực để tồn tại trong cái rối ren đó.
Trong Luận ngữ, Khổng Tử có viết: “Phú dữ quý, thị nhân chi sở dục dã; bất dĩ kỳ đạo đắc chi, bất xử dã”. Có nghĩa là: Giàu sang và phú quý thì ai cũng thích, nhưng những người thật sự xuất sắc biết làm thế nào để thực sự đạt được nó.
Nhiều người luôn tin rằng đau khổ là một lẽ tất yếu trong cuộc sống. Họ lao vào công việc hối hả để thoả mãn tâm lý “Tôi đã làm việc chăm chỉ”. Kết quả là dù trải qua nhiều gian nan nhưng không phải ai cũng thành công vượt trội. Trên thực tế, điều bạn cần làm là “chịu đựng” thử thách một cách có chọn lọc, nếu không sẽ sớm gục ngã trước khi đạt được thành tựu mong muốn.
Con người quá mức thiện lương thì dễ chịu tổn thương. Mà muốn sống thoải mái thể diện một chút, thì phải có tấm lòng như Bồ Tát, cũng phải có móng vuốt sắc bén như sư tử để tự bảo vệ mình.
Thời khắc đen tối nhất chính là lúc cho phép chúng ta tỏa sáng liên tục và rực rỡ. Chính dòng chảy không ngừng của sông đã thử thách sự vững vàng của đá. Chính cơn bão khắc nghiệt đã thử thách sự vững chãi của rừng cây. Giông tố ngoài kia càng dữ dội, nội tâm của bạn càng phải bình tĩnh. Để vượt qua cơn bão, bạn phải trở thành mắt bão.
Tướng do tâm sinh, ngôn do tâm sinh. Những người nói ra những lời không có đạo đức, vô căn cứ, là những người mang đầy năng lượng tiêu cực, thế giới bên trong của họ vô cùng ảm đạm và cằn cỗi. Người như vậy không chỉ tự khiến bản thân mệt mỏi, mà về lâu dài còn mất đi rất nhiều bạn bè.
Đường đời dài đằng đẵng là thế, chúng ta phải đối mặt với nhiều sự lựa chọn và quyết định. Thay vì cố gắng tìm một câu trả lời hoặc giải pháp hoàn hảo, hãy học cách chấp nhận sự bất định này, tiếp tục học hỏi và tiến bộ từng ngày.
Khi tâm tĩnh lặng thì mới có thể rộng lớn, sâu sắc như bầu trời cao xa. Có duy trì tâm thái tốt thì mới khắc chế được tính nóng vội. Người có thể tĩnh lặng được như thế thì tầm nhìn mới lâu dài, cao xa được.
Cảnh giới của sự khôn ngoan ở đời nằm trong 6 chữ: “Tẫn nhân sự, nghe thiên mệnh”, tức là làm hết sức mình và tuân theo số mệnh.
Nhân sinh trên đời sẽ luôn có những người và những điều bạn không thể hiểu hết, đừng quan tâm quá, hãy mỉm cười và qua đi.
Bản thân là kim cương dao cắt không sứt hay đồ sứ mong manh dễ vỡ, bạn phải tự hiểu lấy mình. Giống như lời Lão Tử từng nói, “Kẻ biết người là kẻ khôn, người tự biết mình là người sáng suốt.”
Trang Tử đã từng nói: “Những kẻ ham mê dục sắc thì đều nông cạn”. Gia Cát Lượng cũng từng nói: “Đạm bạc để sáng tỏ chí lớn, yên tĩnh để chí hướng xa xôi” Cuộc đời con người giống như một hồ nước sâu muốn thông thái sáng tỏ thì phải giữ cho tâm hồn luôn vô tư tĩnh lặng.
Chỉ khi có một nội tâm vững vàng, chúng ta sẽ không còn dễ dàng bỏ cuộc và mất phương hướng nữa.
Làm thế nào bạn có thể yêu một người đúng cách nếu bạn không học được cách yêu thương bản thân vô điều kiện? Khi bạn yêu bản thân có điều kiện, bạn không thể yêu người khác vô điều kiện, vì bạn không thể cho người khác thứ mà bạn không có.
Cuộc sống đầy rẫy những điều không như ý, nếu chuyện gì cũng so đo tính toán thì chỉ tự làm khổ chính mình.
Người ta thường nói: “Một chiếc tách rỗng mới có thể đựng trà ngon. Một trái tim trống mới có thể chứa đầy vạn vật”. Tối giản là kim chỉ nam cho cuộc sống chất lượng, cũng là triết học trong đối nhân xử thế.
Đừng bao giờ lãng phí thời gian, và đừng trải qua cuộc sống này một cách mông lung. Khi bạn làm cho thời gian của bạn có ý nghĩa, cuộc sống của bạn cũng có ý nghĩa.
Sống, ai cũng đang tìm kiếm pháo hoa rực rỡ của đời mình. Thăng rồi lại trầm, đứng lên bước tiếp là sự lựa chọn của mỗi người. Mỗi trang sách chứa đựng nhiều bài học, và mỗi ngày trôi qua cũng vậy