Cần phải biết, một người càng nghèo, càng phải lăn lội, càng phải dám làm, phải có một quyết tâm chưa giàu sẽ không nghỉ.
Không ai là cảng tránh gió cả đời cho bạn được cả, chỉ có bạn mới là chốn nương tựa vĩnh cửu của mình. Nếu bạn khóc vì bỏ lỡ ánh mắt trời, vậy thì bạn cũng sẽ bỏ lỡ mất những vì sao.
Bạn không thể thay đổi được quá khứ của mình, dù có ngồi đó ca thán phàn nàn thì cũng không được ích gì, thay vào đó hãy sống hết mình với hiện tại và hướng về tương lai với một thái độ tích cực và nhiệt huyết.
Sách là một trong những phương tiện tốt nhất hay người bạn tốt sẽ đưa bạn đến với chân trời tri thức, để bạn thoải sức tìm tòi, khám phá bao điều mới mẻ, bổ ích trong cuộc sống.
Tri thức đủ lớn, bạn sẽ hái được cả mặt trời.
Thực chất, cuộc đời này chính là một phép trừ, qua một ngày là ít đi một ngày. Thế nên, nếu còn ở cạnh những người thân yêu, hãy luôn biết trân trọng họ.
Có vài chuyện, nhìn thấu chưa chắc đã làm được. Cố gắng buông bỏ một phần gánh nặng, vui vẻ sẽ nhiều thêm một phần. Tâm luôn thản nhiên, phiền muộn tự nhiên tan biến.
Đây là một chuyến bắt cóc “lạ lùng” – bởi kẻ bắt cóc là bố, “một người lớn không tốt!” và người bị bắt cóc là con gái “còn không biết là mình yêu hay ghét bố nữa” (vì người ta phải gặp nhau thì mới biết yêu, hay ghét).
Quý nhân tốt nhất cuộc đời mỗi người, chính là phiên bản chính mình mạnh mẽ nhất!
Chăm sóc sức khỏe bản thân thật tốt, mới chính là lời giải thích tốt nhất cho cả đời này.
Có một câu nói rất hay: “Tôi sợ nhất bạn chỉ đang giả vờ sống tốt, nhưng lại tưởng lầm bản thân luôn hạnh phúc.”
Ai cũng có nỗi buồn không thể kể vào đêm khuya, ai cũng từng nếm trải niềm vui khó quên được. Nhưng dù thế nào đi nữa, chúng ta cũng phải sống như một đóa hướng dương luôn hướng về phía mặt trời.
Cái gọi là “may mắn nhỏ” chính là loại cảm xúc đẹp đẽ diễn biến lặng lẽ trong trái tim, bạn chờ mong và kỳ vọng vào nó, dù là những việc nhỏ nhất.
Chúng ta luôn mong đợi sự công nhận từ thế giới bên ngoài, nhưng đến cuối cùng, thế giới chúng ta cần bù đắp là chính mình.
Cuộc sống luôn chứa hàng ngàn sắc màu, nhưng màu nào cũng có thể đem đến hạnh phúc. Chỉ cần bạn dám chấp nhận những điều tầm thường, và tự tìm ra cho mình cách sống phù hợp nhất, có như vậy mới không làm mất đi sự tốt đẹp đời này.
Ăn uống đàng hoàng, ngủ nghỉ hợp lý, những chuyện tưởng chừng như rất bình thường như vậy, thực ra mới là chuyện lớn của đời người.
Trí tuệ của một người là vô cùng quan trọng, có đầu óc là có trí tuệ, khôn khéo, lanh lợi, dám đi nhiều con đường, mới dễ dàng đạt được những kết quả tốt nhất.
Sống ở đời, hãy làm một người lý trí, trước khi làm bất cứ việc gì, hãy làm rõ phương hướng cần phải đi, chứ không phải cứ đâm đầu vào “nỗ lực trước đã”.
Hoàn cảnh có thể thay đổi tính cách của một người, muốn thay đổi và trau dồi bản thân, nên thông qua việc tu dưỡng nhiều hơn từ trái tim, như thế mới mau gặt hái được cuộc sống hạnh phúc.
Trí óc chúng ta rất “buồn cười”, những thành kiến yếu đuối luôn được định hình bằng những kinh nghiệm, sự kiện và trí nhớ. Qua thời gian, những định kiến đó sẽ làm cho chúng ta hình thành những kết luận không chính xác, từ đó tác động đến cách chúng ta nghĩ, những gì chúng ta tin và những quyết định chúng ta thực hiện
Bạn cần phải biết, thứ khiến Đường Tăng trở thành Đường Tăng, không phải là Kinh thư, mà là những con đường, những ngọn núi và cả 81 kiếp nạn mà Đường Tăng phải trải qua trên con đường lấy Kinh của mình.
Muốn hôn nhân lâu dài, chỉ tình yêu thôi là chưa đủ, nó đòi hỏi hai người cần phải có một EQ đủ chín chắn, khả năng khống chế cảm xúc ổn định, khả năng chịu đựng cao và khả năng dung nạp tính cách của nhau.
Hóa ra vị thẩm phán tối cao nhất lại luôn ngự trong chính lồng ngực mỗi người. Không có sự xấu hổ nào khác ngoài nỗi xấu hổ trong chính mình, và không có hình phạt nào khác ngoài luật trừng phạt Poena Talionis mà mỗi cá nhân tự áp lên chính mình
Đường đời khó tránh khỏi cảnh gặp phải những người cản đường, dù bạn lựa chọn đối đãi với họ ra sao, cũng đừng quên, phương pháp căn bản nhất chính là biến mình trở nên mạnh mẽ hơn.
Cuộc sống có khó khăn tới đâu thì “sống” mới là rất cả. Sống ở đời, ngoài chuyện sống chết ra, tất cả đều chỉ là chuyện nhỏ.
Người muốn vươn cao nhất thiết phải buông bỏ bớt dục vọng. Sống giữa đời chỉ mong được như hoa sen, gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn. Chỉ có như vậy, khi nhìn lại tất cả, ta sẽ thấy không thẹn với lòng. Mong mỗi chúng ta đều sẽ là một người trong sạch và tự do về cả linh hồn lẫn thể xác
Bạn trân trọng chính mình khi bạn dám chân thành và đối diện với những gì đang diễn ra bên trong mình, bao gồm các suy nghĩ và cảm xúc của mình trong quá trình tiếp xúc với đời sống
Trân trọng mình cũng không có nghĩa là bạn tin tưởng vào suy nghĩ của mình, hoặc cho rằng các cảm xúc của mình là đúng đắn
Đời người ngắn ngủi, tranh đi tranh lại nào có được gì đâu? Thắng hay thua thì cũng chỉ là nhất thời. Không tranh sẽ khiến ta tự do hơn. Không giành mới chính là cảnh giới cao nhất của đời người