Dựa vào núi núi sẽ đổ,
Dựa vào người người sẽ đi,
Lấy mình làm điểm tựa, mới có thể vững vàng mà bước đi.
Giây phút tự hào nhất trong đời không hẳn là khi ta cầm tấm bằng đại học, mua một chiếc xe xịn hay tậu một căn hộ cao cấp.
Đó là khoảng thời gian ta hiểu rõ bản thân mình vốn không cần nhiều thứ bên ngoài để tô vẽ, chỉ cần thản nhiên uống tách trà, kiên trì đọc sách, có khát vọng và tin vào chính mình, không còn chú trọng hình thức, thay vào đó biết mình cần im lặng đúng thời điểm, nắm chặt và buông tay chỉ là lựa chọn tự do của chính mình, không oán trách số phận hay đổ lỗi tại ai.
Và lúc đó thứ mà ta có thể tự hào chính là bản lĩnh trưởng thành.[…]