Top 5 quyển sách ngôn tình Trung Quốc hay nhất

Mình chắc chắn là không bạn gái nào mà chưa từng đọc tiểu thuyết, đặc biệt là tiểu thuyết ngôn tình. Nó như có ma lực đặc biệt hấp dẫn được tất cả mọi người. Ai cũng sợ đọc nhiều rồi sẽ “nghiện” nên nhiều khi cố gắng chống lại cám dỗ để không đọc. Nhưng kỳ thật, mình lại thấy nếu như mình sử dụng tiểu thuyết ngôn tình đúng cách thì nó lại là một giải pháp rất hay để mình giải tỏa stress mỗi khi căng thẳng, mệt mỏi hoặc cần khoảng lặng để tĩnh tâm hoặc có lúc là để mình chìm đắm vào không gian ngọt ngào của lãng mạn, của tình yêu.

Ngôn tình có rất nhiều thể loại như hiện đại, thanh mai trúc mã, xuyên không, võng du… và kết thúc có loại là hạnh phúc (nam chính và nữ chính đến được với nhau) hoặc kết thúc buồn hoặc kết thúc mở để người đọc tự tưởng tượng ra kết thúc theo ý của chính mình… Riêng mình, mình thích nhất là kết thúc có hậu, hạnh phúc, happy ending.

Hôm nay, mình sẽ giới thiệu với các bạn top 5 quyển sách ngôn tình Trung Quốc hay nhất

1. Đạo Tình

Tác giả: Chu Ngọc

NXB Văn học

Truyện này cực hay, cực hấp dẫn luôn. Các bạn có thể đọc đi đọc lại rất nhiều lần. Nói thật, mỗi lần muốn có động lực, hay không vui hoặc buồn ngủ…mình đều đọc cuốn sách này vì nội dung hấp dẫn, lôi cuốn, kịch tính và nhiều khi lãng mạn đến lịm tim.

Trong truyện, có rất nhiều nam thanh nữ tú, mỗi người mỗi một đặc điểm, sở trường và tài năng khác nhau. Nhưng mình thích nhất vẫn là nam chính Tề Mặc- Với nhiều người, Tề Mặc là kẻ máu lạnh, tàn nhẫn, vô tình nhưng với thuộc hạ thì quan tâm và không tiếc mình bảo vệ họ, với nữ chính thì nhiều khi cực kỳ “bá đạo” nhưng mình lại thấy đó là hành động rất rất lãng mạn mà không lời nói nào có thể diễn tả được bởi vì phương châm của nam chính là HÀNH ĐỘNG. Nữ chính Ly Tâm – là một trong những tên trộm kỳ tài nhất thế kỷ hai mốt, là nữ hoàng đua xe trong bóng đêm, là một người phụ nữ giống như cơn gió, đi đến bất định. Hai người đến với nhau do một phi vụ cuối cùng của Ly Tâm là lấy trộm tài sản thuộc về Tề Mặc và từ đó Ly Tâm là thuộc hạ của Tề Mặc. Hai người đã kề vai sát cánh cùng nhau qua nhiều khó khăn thử thách và tình yêu giữa họ nảy nở đâm chồi lúc nào không ai hay. Nhưng thực tế khi đọc, bạn sẽ cảm nhận được ngay họ sinh ra là vì nhau, cho nhau và tình yêu đến với họ như một lẽ dĩ nhiên. Họ kết hợp với nhau cả trong công việc và trong cuộc sống vô cùng hài hòa.

Truyện có nhiều đoạn cực kỳ gây cấn, mạo hiểm, kích thích và vô cùng hấp dẫn. Mình thích nhất là đoạn này:

“Em thích tôi?” Đang chìm đắm trong cảnh vật trước mắt, giọng nói lạnh lùng của Tề Mặc đột ngột vang lên bên tai Ly Tâm khiến cô giật mình. Ly Tâm quay về phía Tề Mặc, phát hiện đôi mắt hắn nhuộm ánh hoàng hôn, từ đáy mắt hắn cháy lên một ngọn lửa khiến tim cô đập mạnh. Tề Mặc đã nghe thấy lời bày tỏ của cô.

“Có vấn đề sao?” Ly Tâm hỏi lại.

“Không”. Tề Mặc cúi xuống nhìn vào mắt Ly Tâm. Ánh mắt hắn lộ rõ vẻ vui mừng hiếm thấy.

“Ừm”. Ly Tâm gật đầu rồi lại quay đi tiếp tục ngắm hoàng hôn.

Tề Mặc giơ tay vuốt ve gương mặt Ly Tâm và nhấc cằm cô từ từ xoay lại phía hắn. Hắn ghé xuống sát mặt cô, nói chậm rãi từng từ một: “Tôi cho phép em thích tôi”.

Hy vọng truyện này sẽ mang đến cho các bạn nhiều cung bậc cảm xúc tuyệt vời.

2. Hãy nhắm mắt khi anh đến

Tác giả: Đinh Mặc

NXB Văn học

Truyện này cực kỳ hay luôn. Nam chính là Bạc Cận Ngôn, là một chuyên gia phân tích tâm lý tội phạm, phó giáo sư đại học Maryland ở Mỹ, đặc biệt được Bộ Công An mời về nước nhưng khi mới xuất hiện lại bị liên tưởng đến tên tội phạm chuyên đi bắt cóc trẻ em ở nơi anh đang ở. Anh cực kỳ thông minh, suy nghĩ luôn nhanh hơn người khác và cuộc sống của anh chỉ có công việc, công việc và công việc.

Nữ chính Giản Dao là một cô gái thông minh, can đảm, thích nghi nhanh. Hai người đến với nhau ban đầu là do cô vượt qua được nhiều vòng thử thách để được làm người dịch tài liệu tại nhà cho nam chính.

Cuộc sống của Bạc Cận Ngôn dần dần thay đổi nhờ sự góp mặt của Giản Dao trong công việc và cả trong những công việc hàng ngày. Hai người kết hợp với nhau cực kỳ ăn ý trong công việc và cuộc sống. Và tình yêu nảy nở một cách cực kỳ tự nhiên. Cảm giác được kề vai sát cánh, cùng nhau làm việc và phá án với người mình yêu cực kỳ tuyệt vời.

Truyện có tình tiết phá án cực kỳ gây cấn, hồi hồi, cảm giác mạnh nên những đoạn tình cảm đan xem lại như những cọng lông nhẹ nhàng êm ả chạm vào lòng mỗi người làm lòng mình nâng nâng rồi có những lúc vỡ òa cảm giác hạnh phúc.

Mình xin trích đoạn đoạn nam chính tỏ tình nữ chính tặng cho mọi người nhé.

Bạc Cận Ngôn đột ngột mở miệng: “Giản Dao, anh thích em. Bất kể xét từ góc độ nào, anh cũng rất hợp với em. Rõ ràng trước đây chúng ta đã định vị nhầm mối quan hệ của chúng ta.”

Giọng nói anh trầm thấp hẳn: “Nếu không bị đối phương thu hút, sao chúng ta có thể ăn ý đến vậy? Trên thực tế, em không cần suy nghĩ nhiều, nụ hôn vừa rồi đã chứng minh tất cả, anh và em đều có cảm giác với đối phương. Anh muốn có em. Giản Dao, hãy làm người phụ nữ của anh, anh chỉ muốn em mà thôi.”

3. Nếu ốc sên có tình yêu

Tác giả: Đinh Mặc

NXB Văn học

Cuốn sách kể về nam chính là Quý Bạch: phá án lão luyện, không cần đi theo bài bản trình tự phá án. Khi anh đến hiện trường, với khối óc có IQ ngút ngàn của một thần thám, Qúy Bạch nhìn thấy nhiều manh mối mà không ai thấy, bản thân anh đã giản lượt rất nhiều khâu rắc rối phiền phức cho đội hình cảnh. Và đối với tình yêu, anh chàng này cũng lão luyện như nghề nghiệp. Quý Bạch linh động và thích đi đường tắt, tìm đúng trọng tâm vấn đề, sau vài thao tác có thể lôi… ốc sên ra ánh sáng. Cho nên ta sẽ thấy, Qúy Bạch phá án thần kì, giải bài toán theo lối rút gọn nửa trang giấy nhưng kết quả rất chính xác. Còn việc trình bày, báo cáo thống kê gì gì đó, anh sẽ giao cho cấp dưới, bề ngoài anh có vẻ rất quy tắc nhưng thực chất dã tâm chả bé tẹo nào, nham hiểm khó lường.

Nữ chính là Hứa Hủ – chuyên gia về tâm lý tội phạm, người phát họa chân dung và sàng lọc nghi phạm. Công việc của cô nghiêng về lý thuyết, tâm lý học và tư duy logic. Thông qua hành vi và vật chứng, Hứa Hủ có thể nhìn thấy con người đã tạo ra chúng, từ tính cách, bối cảnh, đến cư xử, ăn mặc. Nó giống như bạn bước vào một căn nhà xa lạ, từ cửa chính đến từng gian phòng, nhìn cách bày biện, nhìn những dấu vết, nhìn môi trường sinh hoạt mà biết được chủ nhà là người có bản chất ra sao, hoàn cảnh lớn lên thế nào, thậm chí xuyên thấu đến các biến cố trong cuộc đời họ, tinh thần của họ, những gì kín đáo bị giấu đi sau lớp vỏ tự vệ của con người.

Hứa Hủ là một chuyên gia xuất sắc ở lĩnh vực này, cô gái đôi mươi trẻ trung, lạnh lùng với đôi mắt sắc bén không nhìn bề ngoài mà nhìn vào ruột gan của đối phương. Thật ra có đôi lúc cô ấy hơi đáng sợ, khả năng đó như một loại phép thuật, một loại tiên tri, nó khiến mọi người trong mắt cô đều là những sinh vật trần trụi.

Đoạn mình thích nhất là:

Một hôm, sau khi hoàn thành công việc, người đàn ông đột nhiên hỏi: “Tôi theo đuổi em lâu như vậy, em có suy nghĩ gì?”

Hứa Hủ kinh ngạc: “Anh đang theo đuổi em?”

Người đàn ông nhẫn nại châm một điếu thuốc, đôi mắt đen nhìn cô chăm chú: “Mỗi buổi sáng tôi đều tập luyện cùng em, tôi đích thân dạy em bắn súng, cả đội cảnh sát đều gọi em là chị dâu… em tưởng tôi đang làm gì?”

Hứa Hủ trầm mặc trong giây lát: “Ờ… anh không cần theo đuổi em nữa.”

Lòng người đàn ông chùng xuống, ngữ khí lạnh hẳn: “Ý em là gì?”

“Em cũng thích anh, vì vậy anh khỏi cần theo đuổi.”

“…”

Các bạn hãy đọc và lý giải lý vì sao tên tác phẩm lại là “Nếu ốc sên có tình yêu” nhé.

4. Yêu em từ cái nhìn đầu tiên

Tác giả: Cố Mạn

NXB: Văn học

Đây là cuốn tiểu thuyết ngôn tình thuộc thể loại võng du (quen nhau trong game). Quả là cực kỳ cuốn hút và hay.

Câu chuyện tưởng chừng như bắt nguồn từ việc gặp gỡ trong game online rồi từ đó hẹn gặp ở ngoài đời. Nhưng sự thật thì hoàn toàn ngược lại, nữ chính được nam chính “ngắm” thì trước đó đã lâu rồi. Nam chính – Tiêu Nại – được mệnh danh là đại thần trong game cũng là chàng trai trong mơ của rất nhiều cô gái nhưng mà rất thận trọng và từ từ tấn công nữ chính – Bối Vi Vi – một người con gái rất xinh đẹp nhưng cá tính.

Mọi người hãy cùng đọc để tận hưởng sự vui vẻ, hồn nhiên, trong sáng của lứa tuổi sinh viên: sống trong ký túc, xếp hàng ăn cơm ở canteen, làm gia sư, chơi game online hoặc đọc tiểu thuyết để rồi kỳ thi đến thì chen chúc nhau trên thư viện ôn tập.

Nam chính trong chuyện mình thích nhất luôn, cực “kool”, cực “ngầu” và có những câu nói cực kỳ “đốn tim” các bạn nữ.

Đây là một trong số rất nhiều đoạn mình thích:

Vi Vi hồn bay phách lạc nghĩ, thì ra Đại Thần không chỉ đẹp trai khi cưỡi bạch mã, đến cưỡi xe đạp cũng đẹp trai nốt.

Tiêu Nại dừng xe, nói: “Lên xe!”

Vi Vi hồn bay phách lạc nghĩ, í, Đại Thần đang mời cô đi cùng?

Đi cùng?!

Hai chữ này thoắt chốc vỗ cho Vi Vi quay về hiện thực, trong khoảnh khắc ba hồn chín vía của cô đều quay trở lại.

Nhìn chiếc xe đạp, lại nhìn Đại Thần, người đẹp Vi Vi lắp bắp: “Chuyện này, chuyện này, em…”

Tiêu Nại hơi nhướn mày.

Vi Vi cố trấn tĩnh “…Anh chở em?”

“Ừ, đường xa như thế chẳng lẽ đi bộ?”

Đường đến nhà thi đấu bóng rổ xa thế mà đi bộ thì tất nhiên rất đáng sợ, nhưng mà…nhưng mà…càng đáng sợ hơn là anh chở em đó!

Vi Vi rầu rầu!

Với danh tiếng nổi như cồn của sư huynh, lại thêm chút danh nho nhỏ của cô, cùng đi xe đạp men theo đường trường, ước chừng sẽ có ngay những lời đồn đại hay ho cho xem! Tuy rằng họ hình như, thì là, có vẻ như đúng là đang phát triển đến những nghi ngờ hay ho ấy, nhưng bây giờ, trước mắt, hiện tại thì chắc chắn là trắng tinh còn hơn cả lông cừu nữa…

“Như thế, như thế không hợp lắm đâu, người ta nhìn thấy sẽ hiểu lầm đó”. Vi Vi cố gắng từ chối khéo léo, vành tai lại hơi đỏ lên.

“Hiểu lầm?”

Chẵng lẽ anh chưa hiểu sao? Vi Vi chỉ còn cách nói toạc móng heo ra, “Hiểu lầm chúng ta là, e hèm, là kiểu quan hệ đó…”

Tiêu lại lặng lẽ nhìn cô, hồi lâu không nói, Vi Vi chợt cảm thấy căng thẳng lạ lùng… Cô không nói gì sai chứ?

Đúng vào lúc khi cô cảm thấy mỗi lúc một căng thẳng hơn, cuối cùng, Tiêu Nại cũng dần dần mở miệng: “Thế chúng ta không phải là kiểu quan hệ đó từ khi nào vậy?”

Mọi người hãy cùng xem quá trình chinh phục nữ chính của nam chính như thế nào nhé.

5. Hoa tư dẫn

Tác giả: Đường Thất Công Tử

NXB Văn học

Truyện này cực kỳ hay luôn. Lúc mình đọc xong cảm giác như không có gì có thể diễn tả được cảm xúc của mình. Sau rất nhiều lần đọc đi đọc lại truyện này, mình mới mạo muội viết vài dòng cảm nhận của bản thân để chia sẻ cho mọi người.

Câu chuyện có nhiều phần nhỏ kể về cuộc đời và số phận cả các cặp đôi khác nhau. Họ bị bỏ lỡ nhau, dằn vặt nhau, làm cho nhau đau khổ, để rồi lại phải nhờ nữ chính đánh cho điệu tư dẫn để quay trở lại quá khứ và sẵn sàng ở lại trong mộng cảnh do bản nhạc tư dẫn tạo nên. Nhưng xuyên suốt cả truyện thì nam chính và nữ chính đều như gần như xa, như ẩn như hiện, như thực như ảo. Lúc thì tưởng như chia xa, lúc thì lại rất gần. Lúc thì như là vô duyên, lúc thì lại cực kỳ hữu duyên. Đặc biệt là nữ chính, can trường, trí tuệ, tài hoa. Có lúc thì trẻ con, lúc thì già dặn lúc thì lại cực kỳ trong sáng và đáng yêu. Còn nam chính thì thôi rồi, đẹp trai, tài giỏi, văn võ song toàn và lại còn có óc hài hước nữa chứ.

Hoa Tư Dẫn cũng là một câu chuyện đồ sộ, không phải bởi vì độ dài của nó, cũng không phải vì lồng chứa bên trong đó là bốn câu chuyện nữa, mà bởi vì nó thực sự đồ sộ từ tầm vóc, bối cảnh, đến tư tưởng của mỗi cá nhân trước vận mệnh và thời cuộc.

Nó là một thiên tình sử viết về tình yêu nam nữ, nhưng vây quanh những đôi nam nữ ấy lại không chỉ có cảm tình và lưu luyến đơn thuần, mà còn có trách nhiệm, tín ngưỡng, đánh đổi, và cả hy sinh.

Dù là Tô Dự – Diệp Trăn hay Mộ Ngôn – Quân Phất, dù là Thẩm Ngạn – Tống Ngưng, Oanh Ca – Dung Viên – Dung Tầm – Cẩm Tước, Công Nghi Phỉ – Khanh Tửu Tửu hay Tô Hoành – Mộ Dung An, cũng không tránh khỏi sự lựa chọn ấy.

Câu chuyện viết trên góc nhìn của Quân Phất hay Văn Xương Công Chúa Diệp Trăn. Dù đứng ở góc độ nào thì nữ chính cũng tỏa sáng và để lại ấn tượng cực kỳ sâu sắc trong lòng độc giả.

Những đoạn đối thoại giữa Mộ Ngôn và Quân Phất mình đều thấy cực kỳ thú vị, hấp dẫn luôn. Mình trích dẫn một đoạn để mọi người cùng đọc nhé:

Không hề biết mình có sức lực như thế, chàng có sức lực như thế, tôi cực lực chống lại, “đằng nào tôi có làm gì cũng khiến chàng bực mình, nhìn thấy tôi là chán ngán phải không, vậy không nhìn thấy cho xong, tôi mệt rồi, chàng bỏ tôi ra để tôi bình tĩnh lại được không, sao chàng đáng ghét thế, chưa biết chừng tôi nghĩ thông rồi sẽ  không đeo bám chàng nữa, tôi…tôi…”.

Đột nhiên cả phòng yên tĩnh lại, cảm giác âm ấm ở môi khiến tôi bất chợt không phản kháng nữa, mà cảm giác đó vẫn không ngừng tăng lên, lại có ảo giác nó miên man không dứt. Lát sau tôi nghe thấy giọng mình: “Chàng, chàng đang …đang làm gì vậy?”.

Môi chàng kề sát tai tôi: “Đang ghen”.

Tôi ngừng nghẹn ngào, sững người hỏi: “Cái gì?”.

Chàng lùi ra một chút, giơ tay lau nước mắt cho tôi: “Không làm loạn nữa sao?”.

Tôi hơi lùi ra: “Câu vừa rồi chàng nói lại xem”.

Chàng lặng lẽ nhìn tôi, nhắc lại: “Tôi đang ghen”.

Tôi mở mắt to mắt đăm đăm nhìn chàng, không hiểu sao tình thế lại bất ngờ chuyển ngoặt như vậy, chỉ cảm thấy trên đời không có gì ly kỳ hơn chuyện này: “Chàng nói…chàng nói chàng đang ghen? Sao có thể? Chẳng phải chàng…chàng không thích em, cảm thấy em rất chán sao? Mà em đã nói rồi, em với Quân Vỹ chỉ đùa vui thôi”.

Chàng ôm chán thở dài: “Tôi nói không thích em, nói em rất chán lúc nào?”.

Tôi nghĩ, hình như chàng không trực tiếp nói ra như vậy, nhưng lập tức tìm cách phản bác: “Nhưng chàng cũng chưa nói thích em”.

Chàng thở dài, vẻ bất lực: “Đầu óc em thế nào vậy? Tôi thích hay không em cũng không nhận ra?”.

Tôi lùi lại: “Không…không nhận ra mấy”.

Hy vọng mọi người cũng thích tác phẩm này giống như mình.

Nếu thấy những tác phẩm này hay và có ích, mọi người hãy chia sẻ cho bạn bè và những người xung quanh cùng biết nhé.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.