Đời người là một chặng đường tu hành. “Biết cầm lên cũng biết đặt xuống” chính là một trong những biểu hiện của người sống thông minh.
Sẽ có những lúc tràn đầy năng lượng và đương nhiên cũng có những thời điểm chán nản, nhưng nếu con người chỉ biết buồn vì gặp xui mà không biết vui khi gặp hên, thì sao có thể hạnh phúc?
Chú ý đến hiện tại là câu trả lời tốt nhất cho quá khứ, sống tốt ở hiện tại là lời giải thích tốt nhất cho tương lai
Có nỗi đau cần được “tiêu hóa” bởi chính mình, có những phàn nàn cần được loại bỏ bởi bản thân, có sự thù hằn cần được giải quyết bởi chính mình. Không có rào cản nào trên thế giới này không thể vượt qua. Tự chữa lành bằng cách làm những gì mình thích, không cần chờ đợi người khác.
Rất nhiều khi, điều cản trở bạn không phải là sự thiếu năng lực mà là tư duy sai. Khoảnh khắc bạn bình tĩnh khi gặp khó khăn, biết nhu hiểu cương, không trốn tránh vấn đề, sẽ không còn bất kỳ trở ngại nào có thể ngăn cản bạn.
Bạn có thể trốn tránh hiện thực nhưng không thể thoát khỏi hậu quả của việc làm đó. Vì vậy, khi mọi chuyện trở nên căng thẳng và không còn nơi nào để trốn, hãy đối mặt. Khi bạn không còn sợ hãi và không muốn trốn tránh, vấn đề thực ra đã được giải quyết một nửa.
Đôi khi nhượng bộ không phải là hèn nhát mà là sự khôn ngoan. Khi con đường phía trước bị chặn lại, bạn cũng có thể lùi lại một bước và thường, bạn sẽ gặp được một bước ngoặt.
Nếu bạn đang thực hành yêu thương trong cuộc sống hàng ngày, chắc chắn bạn là một người tốt hơn bạn nghĩ. Thế giới cần nhiều người như bạn!”.
Trong thế giới của chính mình, cho cuộc sống có tầm thường thế nào đi nữa, đó vẫn là một loại hạnh phúc không cần cầu kỳ hay xa xỉ. Sống theo chất riêng, cho dù tâm hồn giản đơn như một đứa trẻ, cũng tràn đầy nụ cười và hạnh phúc. Hà tất phải quan tâm đến ánh mắt của người khác, hãy sưởi ấm và trân trọng bản thân trên đường đời, để khi ngoảnh đầu nhìn lại sẽ không hối tiếc.
Suy cho cùng, chúng ta không thể chạy đua với thời gian, chỉ có thể mong bình an và sức khỏe, sống mỗi ngày bằng trái tim và tận hưởng theo cách mình thích, thì cuộc sống mới có giá trị.
Bạn muốn sống cuộc sống như thế nào thì bạn cần nỗ lực để đấu tranh cho nó. Nếu không thể can đảm để bắt đầu, thì bạn cũng không có tư cách để sở hữu.
Mỗi người đều có mục tiêu sống của riêng mình, thay đổi cuộc sống không bao giờ là muộn, không có đúng sai tuyệt đối. Chỉ cần thuận theo ý mình, sống một cuộc sống mà mình mong muốn, đừng quan tâm tới giá trị quan và ý kiến của người khác, theo phương diện nào đó đây cũng là một loại “hoạch định cuộc sống thành công”, vì thế hãy sống theo cách mà mình muốn.
Người ta sống cả đời, chẳng phải đều hướng đến một cuộc sống vui vẻ, hạnh phúc sao? Hãy vui vẻ, đừng quá lo lắng về những gì được và mất, trong tương lai bạn sẽ thấy rằng cuộc sống không phải là được và mất, mà là trải nghiệm. Cuộc đời còn dài, hãy để hạnh phúc trở thành một thói quen. Hãy để hạnh phúc luôn ở bên cạnh bạn và sống một cuộc sống nhàn nhã nhất với tâm trạng thoải mái nhất.
Yêu quý và trân trọng cơ thể. Đừng ganh đua với chính mình, tu tâm để trở nên cởi mở và bình tĩnh hơn. Vạn sự trên đời đều có muôn hình vạn trạng, không cái nào có thể so sánh với cái nào. Hãy tin rằng bản thân là sự tồn tại duy nhất trên thế giới này.
May mắn không phải là một chiếc bánh từ trên trời rơi xuống, mà là do chính bạn tích lũy mà có được. Nếu bạn thấy vận may của mình đặc biệt tốt, thì đó chính là phước báo của bạn từ những điều tốt đẹp trước đó đã tích tụ mà thành.
Có người từng nói rằng: “Miễn là sức sống của con người không bị dập tắt, ngay cả khi giông bão ập tới và nó tạm thời âm ỉ, thì sau cùng, nó cũng sẽ trỗi dậy.” Cuộc sống luôn có những thăng trầm, là đến rồi lại đi. Nếu sớm nhận ra điều này, tôi tin rằng chúng ta có thể sống một cuộc sống tự do và dễ dàng hơn.
Chúng ta của những năm tháng tuổi trẻ, luôn cho rằng nếu bản thân đơn thuần, người khác cũng sẽ đơn thuần như chúng ta. Nhưng sau khi bước vào xã hội, chịu nhiều thiệt thòi rồi mới nhận ra, lòng người là phức tạp, là khó đoán.
Có câu, một giọt ân nghĩa, một thùng báo đáp. Làm người không nên vong ân bội nghĩa, phải biết ghi nhớ ân tình của người khác, phải biết báo đáp, đây là chân lý căn bản.
Sống ở đời, tầm nhìn càng lớn, càng bao dung, rộng lượng, càng biết nhìn người, nhìn sự việc theo quan điểm dài hạn và phát triển. Khi chúng ta thấy nhiều cái đẹp hơn, chúng ta sẽ thấy mình không còn quá nhiều ưu phiền, cuộc sống cũng trở nên rõ ràng hơn rất nhiều.
Điều quan trọng nhất của một người là tu thân. Nếu họ đủ bản lĩnh, dù người khác có “khua môi múa mép” bao nhiêu cũng không thể làm họ bị ảnh hưởng. Một đám mây làm sao che được ánh sáng mặt trời?
Trong cuộc sống sẽ không thể tránh khỏi những lúc gặp phải những điều không suôn sẻ hoặc những người không thích mình. Tuy nhiên, lựa chọn nổi nóng hay bình tĩnh là quyền lựa chọn của mỗi người.
Dù chúng ta là ai, ở đâu, sống ra sao thì đều phải đặt sức khỏe lên hàng đầu. Con người sẽ không thể làm việc hiệu quả hay sống hạnh phúc nếu cơ thể yếu đuối. Và cho dù xã hội có biến động ra sao thì bạn cũng cần có 1 sức khỏe ổn định để duy trì cuộc sống. Đây chính là tài sản quý giá mà bạn cần giữ gìn dù ở độ tuổi nào đi nữa.
Có nỗi đau cần được “tiêu hóa” bởi chính mình, có những phàn nàn cần được loại bỏ bởi bản thân, có sự thù hằn cần được giải quyết bởi chính mình. Không có rào cản nào trên thế giới này không thể vượt qua. Tự chữa lành bằng cách làm những gì mình thích, không cần chờ đợi người khác.
Khi bạn ngưỡng mộ có cuộc sống như người khác, cũng có thể đối phương đang ước ao được hạnh phúc như bạn. Đời người, không chỉ là chặng đường theo đuổi những gì mình chưa có, mà còn phải biết cách tận hưởng hiện tại.
Không thể từ bỏ những gì đã đạt được trong quá khứ, không thể buông bỏ những người và vật mình sở hữu. Nếu cứ tiếp tục như thế, cuộc sống sẽ bị vây quanh bởi đống lộn xộn, càng sống càng rối ren, không thoải mái.
Tác giả Hufland đã nói: Trong số tất cả những ảnh hưởng tiêu cực trên thế giới, ảnh hưởng có sức tàn phá lớn nhất thường là sự tức giận không kiềm chế được. Khi một người đang nổi cơn thịnh nộ, chỉ số IQ của anh ta bằng 0, anh ta bị cơn giận chi phối, và cuối cùng, người chịu hậu quả cũng lại chính là anh ta.
Nhà văn Ayn Rand cho rằng, bạn có thể trốn tránh hiện thực nhưng không thể thoát khỏi hậu quả của việc làm đó. Vì vậy, khi mọi chuyện trở nên căng thẳng và không còn nơi nào để trốn, hãy đối mặt. Khi bạn không còn sợ hãi và không muốn trốn tránh, vấn đề thực ra đã được giải quyết một nửa.
Sống ở đời, cần có sự linh hoạt, tiến lên khi cần thiết để không bỏ lỡ những cơ hội tốt, nhưng cũng phải rút lui khi đúng lúc để không đi đến cực đoan. Sẽ là ngốc nghếch nếu lao vào ngay cả khi bạn biết trước tình thế tuyệt vọng.