Trưởng Thành Là Khi Nỗi Buồn Cũng Có Deadline – Writinman

Ngày trước cứ nghĩ rằng lớn lên sẽ thích lắm, muốn làm gì cũng được, không ai quản. Đúng là như vậy, nhưng cái giá phải trả chính là sự cô đơn.
Ngày trước lúc còn vô tư, thơ ngây luôn mộng tưởng cuộc sống trải đầy hoa hồng nhưng những điều hoa mỹ đó đều được sách vở “mài giũa” một cách khéo léo.

Ngày trước có thể tuỳ hứng, thích thì làm không thích thì bỏ đi. Nhưng bây giờ, mệt cũng phải gắng gượng hoàn thành cho hết công việc, thất tình cũng không thể bỏ cả thế giới lại sau lưng.

Sự trưởng thành ập đến mà không báo trước, tựa cơn mưa ồ ạt đổ ngang, xối xả ồn ào, mãnh liệt gột trôi mọi nét ngây thơ non nớt của mỗi người. Buộc chúng ta phải mang một chiếc ô nhỏ chống đỡ cơn mưa, mang một cái mũ rộng vành che đi giọt nắng gay gắt. Nhưng dù có che chắn tốt đến đâu, vẫn ướt bởi những giọt mưa, vẫn để lại những vết sạm do nắng đi qua.

Nếu cuộc sống cho bạn mấy “cú vả nhớ đời” làm bạn mất thăng bằng, muốn buông xuôi tất cả và bỏ rơi bản thân mình thì hãy nhớ rằng: Trưởng thành ấy mà, ai cũng giống nhau, đều phải trải qua những ngày mơ hồ về tương lai, những ngày mang trong mình một nỗi buồn.

“Trưởng thành là khi nỗi buồn cũng có deadline” sẽ tưới mát sự cô đơn “héo mòn” từng ngày của bạn, kéo bạn phần nào thoát khỏi cuộc sống khắc nghiệt để giúp bạn nhận ra phía trước còn rất nhiều điều tốt đẹp, bạn không được từ bỏ mọi thứ dễ dàng như thế.

Hy vọng bất kể ngày nắng hay mưa, dù vui hay buồn, bạn cũng có thể nở nụ cười tự nhiên nhất, khoác lên mình dáng vẻ yêu thích và trở thành phiên bản độc nhất.

Và hãy ghi nhớ rằng “KHI CHÚNG TA TRƯỞNG THÀNH, ĐỪNG QUÊN ĐẶT DEADLINE CHO CẢ NỖI BUỒN”.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.