Tôi đã từng cảm thấy mình như cái bóng đi ngang cuộc đời, nhạt nhẽo, vô vị

[Thư gửi 2k trước ngưỡng cửa cuộc đời của John Lạc Quan – một tác giả OOPSY]

Tôi đã từng cảm thấy mình như cái bóng đi ngang cuộc đời, nhạt nhẽo, vô vị

  1. Đôi khi trong cuộc sống có những ngã rẽ bạn không hề được dự báo trước. Nó cứ đến và ập vào bạn như một cơn bão, cuốn phăng bạn tới một vùng đất khác. 

Albert Einstein bảo rằng ‘’Chúa không chơi trò xúc xắc’’ – nghĩa là mọi chuyện xảy ra trong cuộc đời chúng ta là một sự an bài, sắp đặt chi tiết, không điều gì là ngẫu nhiên. Có chăng cách bạn ứng xử trước những điều xảy đến sẽ quyết định kết quả mà bạn được gặt hái trên mỗi bước đi của bạn. Chiến thắng hay thất bại, bạc nhược hay uy danh, tất cả đều là quyết định của bạn. Phải không?

Suy cho cùng, việc cảm xúc, thái độ, cảm giác của bạn ra sao phụ thuộc vào chính cách bạn đặt lăng kính, góc nhìn của bạn vào góc nào trong cuộc sống. Điều bạn cho là ngớ ngẩn thì nó ngớ ngẩn. Điều bạn cho rằng nó là nhiệt huyết nó là nhiệt huyết. Điều bạn cho rằng nó là điều tệ hại thì nó là tệ hại. Phải thế chăng? 

Giả dụ lần thi này bạn có kết quả thi không được như ý, bạn liền tưởng tượng đủ thứ tiêu cực trong đầu rằng mình không xứng đáng, thế là tiêu rồi, quãng đời sinh viên coi như khép lại. Nghe này, câu này cũng quen quen với bạn rồi, đại học có thể là con đường ngắn nhất nhưng không phải là con đường duy nhất dẫn bạn đến hạnh phúc và thành công trong tương lai. Những tình huống xảy ra trong cuộc sống, có thể kết quả mang lại không tốt trong hiện tại, nhưng trong tương lai lại mang đến kết quả tốt, một hướng đi khác tốt hơn cho bạn thì sao?

Chỉ cần bạn thay đổi góc nhìn một chút, bạn sẽ thấy cuộc sống này, khắp mọi nơi và ở khắp lòng người, ai cũng như một người thầy qua đường dạy bạn rất nhiều điều. Tất cả đều chính là vì sự trưởng thành của bạn, mà không gian này tồn tại nơi đây, mà thời gian này cứ xoay vần. Hãy cố gắng lên!

  1. Tôi là ai? Tôi có thể trở thành ai?

Năm 1950 nhà tâm lí học Erik Erikson đã ghi nhận độ tuổi 12 -18 là giai đoạn người ta tìm câu trả lời cho các câu hỏi “Tôi là ai? Tôi có thể trở thành ai?”.

Nhưng ngày nay, vào tầm tuổi đấy chúng ta quá bận cho việc chuẩn bị vào đại học để có th.ể tự hỏi mình làm gì tiếp theo và tại sao lại lựa chọn như thế. 

Những câu hỏi quan trọng để xác lập tư thế của ta không được đặt ra cho tới tận khi lên đại học, khi đã tốt nghiệp, hay thậm chí đến khi ta tìm kiếm công việc đầu tiên, hoặc tệ hơn bị trì hoãn đến mốc 25 tuổi, lúc ấy ta phải gấp gáp tìm ra mình là ai giữa đời này.

Chính vì vậy, lứa tuổi 18-25 trong thời này đặc trưng bởi những lựa chọn bị trì hoãn và mơ hồ về nghề nghiệp mình chọn. Mục đích sống mờ nhạt, lửa đam mê không bùng phát, ta cứ mãi sống dật dờ, vờ vật.

Erikson nói, câu hỏi cuối cùng các thế hệ trước đặt ra trong giai đoạn trưởng thành là “Tôi như bây giờ có ổn không?”. Thế hệ ngày nay đặt ra một câu hỏi khác, đó là “Liệu trở thành người mình muốn trở thành có ổn không?”.

Hẳn chúng ta đều không mong mình ở thân xác tuổi 30 mà còn nhốt trong mình những ước muốn chưa thực hiện ở tuổi đôi mươi, điều đó thật kinh khủng phải không? 

Có một sự thật là khi trí não bạn đưa ra quyết định, nó sẽ bắt toàn bộ cơ thể bạn làm tới đích tận cùng. Hãy lắng nghe chính mình, hãy xứng đáng với những công sức thân thể bạn bỏ ra, nếu không một ngày nó sẽ oán hận và dằn vặt bạn tới tận cùng. Đạt mục tiêu từng bước nhỏ một, đừng từ bỏ, hãy luôn ghi nhớ về lí do bạn đã làm một điều, khoảnh khắc đầu tiên đấy luôn giá trị để thúc đẩy bạn tiến bước, đi tới cùng con đường mình đã chọn.

Đi ra khỏi ranh giới an toàn của chính mình, luôn thử thách mình với những điều bạn đang tò mò và muốn làm, mở rộng những giới hạn bản thân, tất cả những điều này sẽ khiến bạn thấy rằng mình luôn có nhiều mục tiêu trước mắt và cuộc sống vô hạn này sẽ là chuyến hành trình đáng nhớ trong đời bạn. Sao không thử tận lực cho mỗi mục tiêu của mình nhỉ!

Nhớ nhé, khi còn tuổi trẻ hãy tận lực!

  1. Hạnh phúc là lúc trưởng thành

Trong những ngày đơn độc nhất cuộc đời, những tưởng rằng chẳng còn ai ở bên, lòng bạn vẫn không ngừng có những tiếng nói nhỏ âm thầm cổ vũ Hãy nuôi dưỡng sức mạnh, lòng tin và sự tử tế, hãy tiếp tục kiên trì, đừng bỏ cuộc! 

Nếu bạn tin, bạn sẽ luôn thấy, rằng bạn chẳng đơn độc bao giờ, vũ trụ vẫn luôn dõi ánh mắt âm thầm nhìn bạn lớn lên mỗi ngày và đưa cho bạn những món quà mà chỉ mình bạn mới có thể mở ra và khám phá.

Chia sẻ với những người thân, với cộng đồng những người bạn thấu hiểu bạn, sẽ giúp bạn trụ vững hơn trước những cơn sóng gió trong lòng bạn. Bởi những người bạn ấy hiểu cốt lõi giá trị con người bạn, lúc bạn lạc lối họ sẽ chỉ ra cho bạn con đường để bạn quay trở lại là chính bạn. Trưởng thành là lựa chọn cách sống của riêng mình, chẳng quá lố, nhưng thế giới ấy là riêng biệt, khác biệt, bạn kiên quyết với thế giới ấy, đưa ra mọi quyết định và tự chịu trách nhiệm để xây dựng thế giới ấy, khẳng định bản sắc của nó, có một kết giới vững vàng và được sự tôn trọng từ người khác.

Hãy tự vấn:

Thứ nhất, cái bản lĩnh trong mình, ý chí trong mình, có đủ lớn lao, có đủ nhiệt huyết thực hiện đến thế không? Hỏi bản thân cả 10 lần cho một dự định cũng được. Cho đến khi bạn chẳng phải hỏi nữa mà cứ thế làm với tất cả đam mê của mình, thì đấy là viên gạch vững chắc nhất để bạn xây tòa thành của mình rồi.

Thứ hai, khi đã bước đi rồi, bạn hãy ý thức được từng việc mình làm, cách mình ứng xử với các tình huống xảy đến. Sự trưởng thành nằm ở nhận thức về các tình huống có thể xảy đến bất ngờ, và lúc đó bạn phải có sự dũng cảm, chín chắn và trách nhiệm trước tất cả những quyết định của mình. Mọi việc bạn làm đều cần bốn từ “tận tâm tận lực”. Ấy vậy đến khi làm xong bạn mới có thể cảm thấy hài lòng với chính mình, sẽ thôi sự dằn vặt, ám ảnh.

Nhiều khi bạn dằn vặt, ám ảnh, sợ hãi còn vì những sự soi xét của người khác. Kỳ thực đều là do trong lòng bạn tự phán xét mình, tự đặt kỳ vọng khắt khe quá ở mình mà trở nên như vậy, nên mới sinh ra cảnh đi đâu cũng nghĩ người ta đang đánh giá mình. Bạn hãy sống theo cách bạn muốn, yêu điều bạn làm, làm điều bạn yêu. Đừng lo sợ có ai gò bó mình, chỉ có bạn tự gò bó mình. Đừng lo có ai đánh giá bạn, lòng bạn mới biết nội tình sự việc và đánh giá nó. 

Hãy dũng cảm, bạn thương mến!

Bởi, trưởng thành hay không là lựa chọn của bạn!

– OOPSY – Cộng đồng dành cho những người đam mê tâm lí học và tâm lí trị liệu –  

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.