Suy nghĩ là nguồn gốc của sự vui vẻ

Đời người luôn tồn tại đủ mọi loại ưu phiền.
 
Theo Schopenhauer, phiền não tới từ hai nguyên nhân, một là đau khổ, hai là nhàm chán. Ông nói, “đời người giống như chiếc đồng hồ quả lắc, lắc qua lắc lại giữa đau khổ và nhàm chán, khi khát khao không được thỏa mãn ta sẽ đau khổ, khi khát vọng được thỏa mãn rồi ta sẽ lại cảm thấy nhàm chán, vô vị.”
 
Vậy làm sao để thoát khỏi buồn bực và nhàm chán? Đáp án của Schopenhauer chính là học cách suy nghĩ, ông cho rằng, suy nghĩ là nguồn gốc của sự vui vẻ.
 
Ông cho rằng thế giới này có hai kiểu người, một là người giỏi suy nghĩ, hai là người không.
 
Người không giỏi suy nghĩ, thích “đi ra ngoài tìm sự vui vẻ”, chẳng hạn như ăn chơi hưởng lạc, mua sắm dạo phố suốt ngày. Khi những điều kiện bên ngoài này biến mất, họ sẽ cảm thấy vô cùng trống rỗng.
 
Ngoài ra, những người không thích suy nghĩ thường thích tập trung sự chú ý của họ vào những điều tầm thường trong cuộc sống, điều này dẫn đến những suy nghĩ nông cạn, nhưng tiếc là họ không nhận thức được điều này, vì vậy cuộc sống của họ luôn kiểu rất ngây ngô và dại dột.
 
Người thích suy nghĩ thì ngược lại, họ có thói quen “tìm sự vui vẻ từ nội tâm bên trong”. Bởi lẽ quá trình suy nghĩ được thực hiện trong tâm trí, nó không phải dựa vào bất kỳ đối tượng ngoại lai nào, khi tiền bạc, địa vị và danh tiếng biến mất, hạnh phúc này sẽ không biến mất, vì vậy đây chính là thứ hạnh phúc thuần khiết nhất.
 
Schopenhauer phát hiện ra rằng những người thích suy nghĩ có ba đặc điểm. Đầu tiên, họ yêu kiến ​​thức, càng là một người thông minh, anh ta càng yêu thích kiến ​​thức, kiến ​​thức có thể mở rộng lãnh thổ của thế giới tâm hồn. Thứ hai, thích ở một mình, ở một mình có thể khiến chúng ta độc lập suy nghĩ, và suy nghĩ lại chính là ngọn nguồn của hạnh phúc. Thứ ba, ít ham muốn, thế giới tâm hồn càng phong phú, sự phụ thuộc vào vật chất càng thấp, khi không còn là nô lệ của vật chất, tâm trí và cả cơ thể của họ đều thoải mái hơn.
 
Nói tóm lại, thế giới nội tâm của những người thích suy nghĩ rất phong phú, và họ hiếm khi buồn bã hay buồn chán.
 
– Theo Arthur Schopenhauer/Như Quỳnh –

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.