Có người nói, linh hoạt là nền tảng của sự khôn ngoan.
Làm bất cứ việc gì cũng đừng quá cứng nhắc bảo thủ, như thiên lôi chỉ đâu đánh đấy.
Phải học cách thích nghi, linh hoạt, có vậy bản thân mới có thể thích nghi với những hoàn cảnh hay môi trường đầy rẫy những yếu tố bất định, tìm ra chiến lược và phương pháp để đối phó với nó.
Những người linh hoạt và chủ động, dù có vứt ở họ ở trường nào, họ cũng đều có thể tìm ra cách sinh tồn, trong khi những người bị động và thiếu linh hoạt thường lãng phí rất nhiều cơ hội lớn.
Cố chấp, bảo thủ khác với kiên trì, bởi lẽ cố chấp, không linh hoạt thích nghi với từng tình huống, ngược lại sẽ chỉ tự hại mình.
Đi tới cuối đường, hoàn toàn không có nghĩa là hết đường, mà là nó đang nhắc nhở chúng ta rằng, đã đến lúc nên rẽ rồi.
Khi gặp phải tường, chi bằng đổi sang đường khác, đổi cách kiên trì khác.
Nhà hóa học vĩ đại Otto Wallach, ban đầu ông lựa chọn con đường văn học, kết quả không thu được thành tựu gì.
Ông đổi sang học tranh sơn dầu, thầy giáo nhận xét “đơn giản là không có tiềm năng”.
Tiếp đó, ông chuyển sang nghiên cứu hóa học, và sau này giành được giải thưởng Nobel trong lĩnh vực này.
Một diễn viên từng nói: “Từ bỏ một cách thông minh, còn hơn là cố chấp trong mù quáng.”
EQ cao, linh hoạt, không chỉ giúp chúng ta giải quyết rất nhiều những vấn đề khó trong công việc và cuộc sống, mà nó còn là phương thức thiết thực nhất giúp chúng ta kịp thời nắm bắt cơ hội, hiện thực hóa giá trị bản thân.
– Theo Như Nguyễn –