Có một câu ngạn ngữ như sau: Chiếc bánh rán có lớn đến đâu cũng không thể lớn hơn được cái chảo rán bánh. Bạn có thể rán được một chiếc bánh lớn, nhưng cái bánh đó của bạn dù có lớn tới đâu thì cũng đều phải chịu sự giới hạn của chiếc chảo. Tương lai mà chúng ta hằng hi vọng dường như rất giống với chiếc bánh lớn đó, có thể tạo ra được chiếc bánh lớn hay không hoàn toàn phụ thuộc vào chiếc chảo mà bạn sẽ sử dụng – đây chính là tầm nhìn.
Khi chúng ta đứng ở cự ly gần, thứ chúng ta nhìn thấy được sẽ chỉ toàn là rác, nhưng khi đứng ở trên cao, phóng tầm mắt nhìn tứ bề, thứ ập vào mắt chúng ta lại là phong cảnh lộng lẫy của cả một thành phố. Đứng ở các khoảng cách, cự ly khác nhau sẽ đem lại tầm nhìn và tâm thái khác nhau. Con người cũng vậy, khi chúng ta bước vào một “độ cao” mới, đạt tới một cảnh giới cao hơn, tầm nhìn và khát vọng của ta cũng sẽ trở nên khác biệt hơn.
Những người nhìn xa trông rộng, dám nghĩ dám làm đều có tư duy khoáng đạt, họ sẽ không vì những bất lợi của hoàn cảnh mà trở nên tự ti, cũng sẽ không vì khả năng còn thiết sót mà không chịu cầu tiến.
Ngược lại, những người có tầm nhìn hạn hẹp thường có xu hướng đổ lỗi cho người khác về cuộc sống của mình, chỉ vì một chút thất bại mà ngay lập tức sẽ hết đường xoay sở, khi đối diện với các vấn đề thường trở nên rất bị động thậm chí là rút lui.
Bất kể sự phát triển lâu dài, những người có tầm nhìn nhỏ hẹp thường không có kế hoạch, không có mục tiêu rõ ràng và thích lãng phí thời gian, năng lượng cho những vấn đề tầm thường. Và những người như thế này không thể làm nên việc lớn.
– Theo cafebiz –