Dám sống bằng Trí huệ, hay chấp nhận bị đời Thôi miên?

DÁM SỐNG BẰNG TRÍ HUỆ, HAY CHẤP NHẬN BỊ ĐỜI THÔI MIÊN?

Vượt qua đêm trăng để thấy được Mặt Trời

.

Con người thật ra không hiểu rõ đời sống này như con người tưởng. Điều quan trọng ở đây là, cho dù cố gắng phân tích cuộc đời, chúng ta không hiểu nó lắm

Ví dụ, bạn Bình vào quán gọi trà bạc hà. Lúc gọi trà, Bình không đoán được là người ta cho thêm bánh. Việc ăn bánh uống trà không nằm trong hệ thống văn hóa của Bình. Nhưng dù Bình đúng hay sai, ngờ tới hay không ngờ tới, điều Bình đoán vẫn thuộc về một hệ thống tương tác, vận hành

Đây là một tình trạng chung khi bạn đứng ngoài ngưỡng cửa của sự thấu hiểu

Sự thấu hiểu là một ngưỡng cửa, bạn phải bước qua nó, hoặc sẽ luôn bị sự mù mờ của mình chi phối, kiểm soát, định hình. Sự thấu hiểu không vằng vặc như Mặt trời, vì Mặt trời là sự soi tỏ, sự rõ ràng, sự chuyển hóa toàn diện nhận thức. Sự thấu hiểu chậm hơn, nhỏ hơn, dịu hơn, cần người ta thấm nhập, từng bước, phải an định tĩnh tại để cảm nhận sự thấu hiểu này. Sự thấu hiểu có hình tượng đúng nhất là: Ánh trăng, hoặc Bóng Trăng nơi Đáy nước. Vì nó tinh tế, nó không từ bỏ ảo ảnh của đời sống này, nó không ra ngoài cuộc chơi của đời sống: Mà nó xen kẽ, luồn lách, thấu biết, phân tách đời sống, làm tan vỡ các luật chơi, giải phóng con người khỏi những nhận thức vốn do các phép thôi miên đời sống gây ra

Đời sống, trong quan hệ hình tượng đó, là một Màn Đêm, một Bóng Tối vĩnh cửu của sự không hiểu được, chỉ có thể tiếp diễn, vận dụng, tận dụng, chiếm hữu, khái quát thành tri thức – hơn là thấu hiểu và sáng tỏ. Giống như, bạn không thể chỉ nhìn bóng đêm mà phải thò tay vào nó thì mới biết cái gì ở trong đó, bởi vì bạn đang sống trong một bóng đêm khổng lồ. Nói theo kiểu văn học, khi nhìn lên Vũ trụ, bạn thấy một màu đen, nhưng Vũ trụ thật sự không có màu đen, điều đó là chắc chắn. Vũ trụ không hề có màu đen, ít nhất là những mức năng lượng của Vũ trụ, của tất cả các tầng ngoài Trái đất này thôi, đã có những phổ màu cực kỳ tuyệt vời rồi. Giả thử bạn nhìn thấy phổ ánh sáng trắng bị tách ra, bạn thấy nó quá đẹp, thì Ánh sáng thực của Vũ trụ cũng tuyệt đẹp như thế và còn đẹp hơn nữa. Con người nhìn ra Vũ trụ chẳng khác nào con chó nhìn ra thế giới, không thấy được màu sắc thật sự, ngờ nghệch và bị hãm hại trong những gì mình biết

Nhưng điều đáng nói là nếu khi nhìn lên bầu trời, bạn chỉ thấy màu đen, đó là vì ở mức nhận thức của bạn thì chỉ có thể thấy thế, bạn không vượt ra khỏi bóng đêm đó. Vũ trụ đáng lẽ phải muôn màu muôn sắc, đáng lẽ bạn phải hòa nhập với nó, phải thấy được một cái gì đó lớn lao hơn chính mình, nhưng bạn chẳng thấy gì khác ngoài màu đen, những ánh sao xa, chỉ vậy thôi. Đó là Vũ trụ của bạn, Vũ trụ đen tối và độc địa. Chừng nào bạn còn nhìn lên bầu trời mà nhất định chỉ thấy màu đen và những ánh sao, hoặc những bóng đèn điện, thì bạn xứng đáng với bóng đêm đó, thuộc về nó, là một phần của nó

.

Bạn sẽ phải lựa chọn: Hiểu hay không cần hiểu về những phép thôi miên vốn là sự mê muội tâm trí ở thế gian này. Có ba điều phải suy xét, trước khi lựa chọn:

Thứ nhất là việc bạn hiểu biết hơn về thế giới liệu có giá trị hay không? Chắc chắn là ngay lập tức chúng ta có thể nói rằng “Có giá trị,” nhưng cũng ngay lập tức, rất nhiều người khác có thể nói rằng, “Cũng không để làm gì, không có tác dụng gì.” Khi đó chúng ta bắt đầu phải bịa ra một lý do nào đó, chẳng hạn, thông minh hơn, hiểu người hơn thì trong quan hệ gia đình, trong quan hệ họ hàng, trong quan hệ với bạn bè, trong quan hệ với người yêu, trong quan hệ với đồng nghiệp, trong một quan hệ xã hội bất kỳ, chúng ta sẽ đúng đắn hơn, ứng xử tốt hơn, sống tử tế với nhau hơn,… Nhưng rốt cục, những điều đó để làm gì?

Nếu đó là mục đích của tất cả những sự hiểu biết, nó chẳng có nghĩa gì. Bạn vẫn có thể tiếp tục tất cả các mối quan hệ đó mà chẳng cần phải hiểu biết nhiều, chỉ cần tránh đi sự mếch lòng, tránh đi những xung đột, tránh gây tổn thương cho người khác, vậy là được, cần gì phải biết nhiều hơn những điều đủ để bạn có thể tiếp tục sống. Nếu như nói rằng tất cả những chuyện này sẽ giúp bạn kinh doanh tốt hơn, làm mọi việc tốt hơn thì chuyện đó càng chẳng có nghĩa gì. Nếu biết điều tốt hơn về toàn bộ cuộc sống này chỉ để trục lợi về nó thì chuyện đó thật vô nghĩa

Lại nữa, giả thử bạn nói rằng biết điều tốt hơn để cao thượng hơn nó, có thể đó cũng là một vấn đề đấy. Nếu mục đích của bạn là vượt lên nhân gian này bằng cách hiểu nó thì hãy suy nghĩ nghiêm túc. Còn nếu bạn muốn giúp nó, muốn cải tạo nó, thì hãy nhớ rằng gần như khi hiểu được sự trói buộc lẫn nhau của nhân gian, bạn sẽ thấy mình bất lực khi muốn thay đổi nó

Biết một chút về toàn bộ thế giới này, một chút sự thật về nó, có vẻ như chẳng để làm gì. Bạn sẽ phải tự đi tìm ý nghĩa của điều đó. Có điều là bạn phải thật sự tìm được ý nghĩa đó, bạn phải xác định nó

Bạn phải xác định mình ở trên con đường nào, sẽ thuộc về điều gì, lớn lao hay thất bại trên con đường mà bạn sẽ đi. Bạn có chọn con đường đó hay không, tất cả điều đó sẽ xác định xem bạn ở vị trí nào trên toàn bộ những mạch chảy từ Thân Tâm Ý hoặc trong cõi nhân gian này, trong rất nhiều thứ lớn lao khác

Điều thứ hai bạn cần nhận thức, đó là nếu bạn thật sự đã xác định con đường vươn tới khả năng của trí huệ, có rất nhiều điều bạn sẽ phải nghĩ lại về bản thân mình. Một con đường đi theo lối mà bạn đang tiếp cận có những tiêu chuẩn, và những tiêu chuẩn đó rất nghiêm khắc. Nó có tiêu chuẩn của việc liên tục rèn luyện trí tuệ, tức là liên tục rèn luyện khả năng kiểm soát nhận thức, đi kèm là các tiêu chuẩn của việc liên tục làm chủ tâm lý. Bạn phải học cách bỏ qua những cảm xúc, cảm giác trước khi một sự vật xâm nhiễm và gây cho bạn những cảm xúc cảm giác đó, tức là phải thay đổi về tâm lý, về thân, học cách ước chế và làm chủ nó. Nghĩa là, trong cả Thân Tâm Ý bạn đều sẽ phải có những sự thay đổi. Bạn phải học tập sự thay đổi đó và phải cố gắng để thay đổi đúng theo những tiêu chuẩn sẽ đặt ra để bạn hiểu được tri thức. Không phải ngẫu nhiên mà Mật tông coi Thân-Tâm-Ý là Tam mật, và không phải ngẫu nhiên họ coi việc đạt được Tam mật đó là chìa khóa dẫn đến Giác ngộ

Điều thứ ba gần liên quan đến điều thứ nhất, đó là những thay đổi này chưa chắc đã đem đến một ích lợi nào cụ thể cho bạn. Có thể trong bàn tay bạn vẫn chẳng nắm gì ngoài cát lọt qua kẽ tay. Cuộc đời vốn chỉ là cát bụi như thế thôi. Hoặc có thể là những gì bạn được học không phải để nắm giữ cát bụi mà để học cách buông bỏ nó. Có thể đó cũng không phải là những điều bạn muốn, bạn sẽ phải suy nghĩ nghiêm túc về điều đó

Khi có thể suy nghĩ nghiêm túc về những điều đó, bạn có thể bắt đầu sẵn sàng đi trên một con đường rất dài. Con đường rất dài này giống như con đường đi trong đêm trăng, phải vượt qua đêm trăng để thấy được Mặt trời ở sau Ánh trăng. Khi thấy Mặt trời ở sau Ánh trăng, bạn đang nhận thức về Ánh trăng, bạn thuộc về cùng một hệ thống với Mặt trời

Tôi nhấn mạnh với bạn: Trí huệ không nhằm xóa bỏ đời sống này, mà nhằm xóa bỏ ảo tưởng và các Thuật Thôi miên tràn ngập đời sống này. Nếu bạn sống bằng các nhận thức, kinh nghiệm, bạn sẽ chẳng có gì hết ngoài những trải nghiệm luật chơi và mê muội. Còn nếu bạn dám sống bằng trí huệ, bạn phải biết phân tách đời sống này, nhận ra những sự thật của nó, làm chủ những tình trạng cá nhân và quan trọng hơn hết: Làm chủ nhận thức của mình

Nhưng nếu như bạn không thể nhận thức cái gì thật sự đằng sau thế giới này thì sao?

Ngày xưa, những người tu Đạo không lập tức được biết tất cả những điều về Vũ trụ, họ được học những thứ sẽ ngăn cản họ biết về Vũ trụ. Họ học Ngũ hành, Bát quái, học những thứ mà họ chẳng thấy khớp gì với nhân gian này, chẳng thể giúp họ nắm giữ được những lợi ích nhân gian ở bất kỳ điểm nào. Phong thủy, hướng đất, hướng trời, để làm gì? Họ chẳng kiếm được lợi lộc nhân gian gì và chẳng xem cho ai cả. Họ phải học tất cả những công cụ để nhận thức lại về toàn bộ Vũ trụ, trong khi có thể tất cả những công cụ này lại khiến họ chẳng hiểu gì về Vũ trụ. Nó quá khó hiểu, quá mập mờ, nó che lấp họ

Nếu như bây giờ, bạn gọi Mặt trời là Mặt trời, có ánh sáng, có năng lượng, có tia cực tím,… thì có phải dễ hơn không? Đạo gia lại gọi Mặt trời là quẻ thuần-Càn, và bạn bắt đầu đi tìm xem quẻ thuần Càn này rốt cục là cái gì. Chỉ riêng tên gọi “thuần Càn” đó đã ngăn cản bạn biết được sự thật đằng sau Mặt trời là gì, nó giống như đã tách bạn khỏi Mặt trời. Nhưng những người tu Đạo đã trải qua một quá trình, họ phải tiếp cận những thay đổi, không phải để nắm giữ nhân gian này, mà để vượt lên nó, đi ra Vũ trụ, đi đến thế giới của bất tận những màu sắc, hình dạng khác nhau

Đó là một phương cách, và hãy nhớ: Không bao giờ có trò chơi gọi tên thuần túy. Khi bạn đặt tên, khi bạn lựa chọn một hệ thống nhận thức, khi bạn quan niệm thế giới này theo một cách thức nào đó, cách thức này sẽ vận hành và tác động đến bạn. Không có một ý định cao đẹp ngẫu nhiên, không có một ác ý bất kỳ, mọi thứ đều hoạt động dựa trên một loạt các giá trị cốt lõi, các tên gọi, ngôn ngữ, nhận thức, hành sự của mỗi người

Giờ thì, tiếp tục sử dụng các bộ công cụ nhận thức mà đời sống trao cho và chấp nhận tình trạng thôi miên thường nhật, hoặc hãy nỗ lực giải thoát mình khỏi luật chơi mê muội và tìm lấy một chân đích khả hữu

Đó phải là lựa chọn của bạn!

– Trích sách SỰ KIẾN TẠO LÝ TRÍ – Thuật thôi miên của đời sống thường nhật – Tác giả Hạo Thái –

Cuốn sách được mong chờ nhất của OOPSY – tiết lộ những điều hệ trọng nhất về số phận và tâm trí con người của tác giả Hạo Thái – Bát Nhã

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *