Có câu chuyện như sau:
Một nữ sinh viên vừa tốt nghiệp đại học đến xin việc ở một công ty nọ, ngay ở vòng phỏng vấn đầu tiên cô đã bị loại, vì người công ty cần là một kế toán có kinh nghiệm làm việc. Nhưng cô sinh viên này vẫn không nản chí, tiếp tục kiên trì. Cô nói với ban tuyển dụng: ‘Hãy cho tôi thêm một cơ hội nữa, hãy cho phép tôi tham gia vòng thi viết’. Ban tuyển dụng không thể từ chối lời đề nghị chân thành của cô nên đã đồng ý. Kết quả, sau bài thi viết, cô được giám đốc nhân sự cân nhắc vào vòng phỏng vấn tiếp theo.
Giám đốc nhân sự khá ấn tượng về bài thi viết của cô, nhưng chỉ có điều những lời cô nói làm ông có chút thất vọng. Cô nói rằng: Cô chưa hề làm việc gì liên quan đến nghiệp vụ kế toán, kinh nghiệm duy nhất là làm tài vụ cho hội học sinh của trường. Tìm một người không có kinh nghiệm làm công việc tài chính kế toán không phải là dự định của họ. Vì thế vị giám đốc ấy liền nói: ‘Hôm nay dừng ở đây thôi, nếu có thông tin gì, tôi sẽ điện thoại thông báo cho cô’.
Cô gái đang ngồi đột nhiên đứng dậy, không nói gì, chỉ lấy từ trong túi ra một tờ hai mươi nghìn. Hai tay cô đưa tờ tiền ấy cho vị giám đốc kia rồi nói: ‘Cho dù có được nhận hay không, xin ông hãy gọi điện cho tôi ạ’.
Vị giám đốc kia chưa gặp phải trường hợp thế này bao giờ, liền nói: ‘Tại sao cô lại biết chúng tôi không gọi điện cho người không trúng tuyển?’
Cô liền đáp: ‘Ông vừa nói nếu có tin gì sẽ gọi, như vậy có nghĩa là không có tin gì, tức là không trúng tuyển thì ông sẽ không gọi’.
Vị giám đốc thấy có gái này vô cùng thú vị, liền hỏi lại: ‘Nếu cô không được nhận, tôi gọi điện cho cô, cô muốn biết điều gì?’. ‘Xin ông hãy nói cho tôi biết có điểm nào tôi không đạt yêu cầu của công ty, điểm nào còn thiếu sót, như vậy tôi sẽ cố gắng làm tốt và thay đổi bản thân’. Vậy tờ hai mươi nghìn…’
Cô gái mỉm cười nói: ‘Gọi điện thoại cho người không trúng tuyển không thuộc vào chi phí bình thường của công ty, vì thế tôi sẽ chịu phí gọi điện thoại, xin ông hãy gọi cho tôi ạ’.
Giám đốc cười lớn và nói: ‘Cô hãy cất nó đi, tôi không cần gọi điện thoại nữa, bây giờ tôi có thể thông báo cho cô biết, cô đã trúng tuyển rồi’.
Và như vậy, cô gái đã dùng dũng khí, sự mạnh dạn của mình gõ vào cánh cửa tạo ra cơ hội và mở ra thành công.
Một học giả đã từng nói: ‘Dũng cảm và trí tuệ là hai anh em song sinh, nếu bạn không có dũng khí mở cánh cửa lớn mà bạn muốn bước vào, thì bạn chẳng thể nào biết được bí mật phía sau cánh cửa đó’.
Dũng cảm đối mặt với khó khăn là thái độ cần có của mỗi người, cố gắng tìm ra vấn đề càng là trách nhiệm của người đó. Nhảy ra khỏi mô thức tư duy cũ vốn chỉ lấy bản thân mình làm trung tâm, xem xét vấn đề từ góc độ quan điểm của người khác, điều này giúp bản thân có thể có được những thu hoạch bất ngờ.
Bạn phải thực sự nắm bắt được cốt lõi của từng vấn đề, tìm thấy những điều quan trọng nhất đối với bạn, phân đoạn công việc, đồng thời phân bổ thời gian thích hợp, trước hết hãy hoàn thành những việc quan trọng nhất, thành công sẽ gần trong gang tấc.
Khó khăn không phải là một vấn đề, chỉ khi bạn không thể tìm ra vấn đề để khắc phục thì nó mới trở thành vấn đề. Đừng sợ những điều bạn chưa biết, bởi chẳng ai biết tất cả, chỉ khi vượt qua bạn mới có thể quay đầu nhìn lại và thấy mình trưởng thành hơn rất nhiều.
Cuộc đời không có những thử thách sẽ chẳng giúp bạn thay đổi được chính mình.
– Theo Ngọc Tú –