Có một triết gia từng nói rằng: “Những người sáng suốt nhất, chính là những người biết khi nào cần nên sống hồ đồ.”
Nghĩ quá nhiều, chỉ khiến bạn thêm chán nản, ít hy vọng. Nhìn thấu hết thảy, chỉ khiến bạn thêm chán ghét chuyện thế tục, ít niềm tin về tương lai.
Dù là người yêu, bạn bè hay đối tác làm việc đi nữa, cũng không thể nào hoàn toàn hiểu rõ hết đối phương. Thế nên, khi giữa hai người nảy sinh khúc mắc, nếu là những chuyện nhỏ nhặt không đáng tính toán, tốt nhất là nên giả hồ đồ cho qua chuyện để giữ hòa khí.
Chúng ta phải học cách chấp nhận những chuyện không như ý, và hài lòng với thực tại. Ham muốn càng nhiều, chỉ khiến thất vọng càng lớn.
Trong “Tiêu dao du” còn kể về 2 động vật nhỏ là chim hồng tước và chuột chũi.
Chim hồng tước là một loại chim rất nhỏ. Bởi vì nó được sống trong một khu rừng lớn mà luôn luôn cảm thấy đắc ý.
Nhưng Trang Tử nói rằng, thực tế chim hồng tước chỉ cần một nhánh cây là đủ làm chỗ ở cho mình.
Chuột chũi cũng vậy, nó đi qua con sông nào, nhất định sẽ uống nước ở đó, và nghĩ rằng bản thân đã uống nước của cả con sông, nhưng nó nào biết nước nó uống chỉ giới hạn trong một cái bụng.
Người cũng như vậy, tầm mắt thường cao hơn năng lực, cái miệng thường nhanh hơn suy nghĩ. Như vậy rất dễ chuốc họa vào thân.
Cuộc sống mỗi người đều có giai điệu riêng, có lúc đi được nhanh, có khi trôi qua chậm, có lúc sống sang, có khi nghèo hèn.
Ba phần hồ đồ khiến bản thân giảm được nhiều phiền não không đáng có trong cuộc sống. Bảy phần biết đủ khiến bản thân có nhiều niềm vui nho nhỏ, cảm nhận được nhiều hạnh phúc cũng như đủ bình tĩnh hơn khi đối diện với những thứ không như ý nguyện.
– Theo Thiên Tuyết –