Nếu được hỏi việc gì mà tôi có thể làm giỏi nhất và tự hào nhất, thì có lẽ là tôi luôn sống thành thật với trái tim và cảm xúc của mình.
Có lẽ khi càng trưởng thành, con người ta càng trở nên cảnh giác, vì họ sợ bị tổn thương, sợ bị phản bội. Và cũng bởi khi trải qua nhiều nỗi đau, chúng ta sẽ chọn sống theo lý trí để tự bảo vệ bản thân mình. Nhưng tôi vẫn cho rằng, cuộc sống quá ngắn ngủi để dành cho sự hoài nghi và những toan tính lí trí; và điều dũng cảm nhất con người ta có thể làm, là dám sống thật với trái tim của mình. Kể cả như đã từng trải qua mất mát, hay chịu đựng những nỗi đau, nhưng vẫn dám mở lòng, để một lần nữa tin và yêu.
Chỉ có cách đó, mới làm cho cuộc sống của chúng ta thực sự có ý nghĩa và đáng nhớ.