Tôi đã nghe một câu chuyện nhỏ như vậy. Có một người đàn ông trung niên bị bao vây bởi những rắc rối, mọi thứ dường như khiến ông không thỏa mãn. Ông ta nhìn quanh để tìm cách thoát khỏi rắc rối.
Một ngày nọ, ông đến một con sông và thấy một ông già ngồi trong bóng râm câu cá; không những vậy, ông lão còn cầm cần câu trong sự hạnh phúc. Người đàn ông trung niên đi đến, cúi đầu và hỏi: “Xin lỗi, ông có thể dạy tôi bí mật để thoát khỏi rắc rối không?”
Ông già mỉm cười và hỏi: “Ai trói rắc rối vào anh vậy?”. Ông trả lời: “Ồ, không”. Ông già nói: “Nếu không ai trói buộc anh, vậy tại sao anh cần sự giải thoát?”. Người đàn ông trung niên ngộ ra điều gì đó và ngay lập tức mặt ông sáng hẳn lên. Nhiều rắc rối trong cuộc sống thực sự là tự mình cạnh tranh hay tự mâu thuẫn mà ra, suy nghĩ của bản thân đã trói buộc chúng ta. Nhiều lúc, không phải rắc rối hay phiền não không buông tha bạn, mà là bạn không dám đánh bại nó.
“Mùa xuân trăm hoa đua nở, mùa thu thì có trăng, mùa hè có gió mát còn tuyết là của mùa đông. Nếu bạn không có gì khiến lòng lo lắng, thì đó là mùa nào với bạn cũng đẹp.” Khi chúng ta học cách không cạnh tranh mù quáng với chính mình, sẽ có nhiều gió và ánh sáng trong cuộc sống. Khi bạn không cạnh tranh mù quáng với người khác, sự hiểu biết lẫn nhau có thể khiến cảm xúc trở nên sâu sắc hơn, khi chúng ta không đấu tranh một cách mù quáng với những rắc rối, con đường của cuộc sống sẽ trở nên rộng lớn hơn.
Có một câu nói: “Chúng ta luôn nhìn lên và ngưỡng mộ hạnh phúc của người khác. Nhưng khi chúng ta nhìn lại bản thân, chúng ta nào biết rằng người khác đang trầm trồ và ghen tị với cuộc sống của chúng ta hiện tại.”
Trước mọi thứ tầm thường và vướng mắc trong cuộc sống, bạn nên học cách buông bỏ và khoan dung, dùng tấm lòng nhân hậu và trái tim nhiệt thành đối đãi với người khác, mở ra cánh cửa hạnh phúc trong cuộc sống mà không mù quáng. Đây là trí tuệ tuyệt vời để có một cuộc sống hạnh phúc.
– Theo Tịnh Kỳ –