Chúng ta sinh ra để sống hạnh phúc. Đó là động lực cơ bản nhất của mọi người. Từ ngày thơ bé, chúng ta luôn khao khát được chơi đùa, được vui vẻ đến suốt cuộc đời. Nếu được hỏi ba điều ước lớn lao nhất trong cuộc sống này là gì, nhiều người sẽ mưu cầu sức khỏe, giàu có và hạnh phúc. Và nếu chỉ được chọn điều quan trọng nhất, phần đông hẳn sẽ mong muốn được hạnh phúc.
Dẫu vậy, có mấy ai tìm được hạnh phúc đích thực của đời mình. Hạnh phúc như cây kim nơi đáy bể, ta chẳng biết phải tìm nó nơi đâu, thậm chí cũng chẳng biết bắt đầu như thế nào, thế là ta biến việc kiếm tìm thành cuộc đi săn ráo riết. Nhưng hạnh phúc chẳng phải loài thú hoang để con người săn bắt. Chưa có ai bắt được hạnh phúc khi đuổi theo nó cùng trời cuối đất. Hạnh phúc không nằm trong cái ăn, cái mặc hay của cải, không là nỗi phấn khích hay niềm vui vẻ. Hạnh phúc cũng không đến từ sự thỏa mãn lòng ham muốn hay cảm giác sở hữu.
Có thể bạn nghĩ rằng nhịp sống hàng ngày của mình chẳng có gì đặc biệt, lại nhàm chán và nhạt nhẽo. Nhưng chỉ vì cuộc đời không có màu hồng tựa như giấc mơ thời thanh xuân không có nghĩa rằng nó thật đáng thất vọng, mà nó có nghĩa là bạn chưa quen sống hạnh phúc và chưa biết cách trân trọng cuộc đời đang trôi.
Có nhiều người sống cùng một hoàn cảnh giống bạn, nhưng họ cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Họ nhìn ra sự hài hước trong hoàn cảnh của mình, còn bạn chỉ toàn thấy phiền muộn. Họ tìm được những điều thú vị, còn bạn chẳng thấy thứ gì hay ho.
Bạn có nghe thấy tiếng họ đang cười sảng khoái hay không?