Tâm lớn bao nhiêu, sân khấu rộng bấy nhiêu

T. bị chuyển công tác tới một thôn làm thôn trưởng. Thôn này là một thôn nghèo, tồn tại rất nhiều vấn đề. T. cảm thấy không đủ tự tin để gánh vác nên đã nói dối rằng nhà có việc, muốn xin về quê. Hôm đó, cha T. đang tưới nước ngoài vườn, thấy con trai quay về, ông biết T. đang gặp phải chuyện khó, nên vừa tưới nước vừa nghe T. tâm sự. Sau khi đã hiểu ra câu chuyện, người cha nói: “Tại sao con không dám thử?”, T nói: “Con sợ mình không đủ bản lĩnh.”
 
Sắc mặt người cha trầm lại, nghĩ rất lâu, ông kể chuyện ngày xưa với T.:
 
“Lúc cha lấy mẹ con, ông và bà con đều đang mang bệnh, ba không dám lấy vợ, sợ không gánh vác được gia đình. Lúc con lên cấp 3, nhà mình nghèo, ba suýt chút nữa đã bắt con nghỉ học đi làm.
 
Còn bây giờ thì sao? Mọi thứ đều đã rất ổn thỏa, tang lễ của ông con đã đâu ra đấy, máy gặt máy cày nhà mình cũng đã mua được, sức khỏe bà con cũng tốt hơn nhiều…. Bao nhiều năm nay, bao nhiêu chuyện khó khăn, chúng ta đều đã vượt qua được hết. Tầm nhìn của một người, luôn bị chuyện khó che lấp, bản lĩnh của họ cũng vậy, cũng luôn bị chuyện khó làm khó.”
 
Người cha dùng tay chỉ ra phía xa, nói: “Con xem cái giếng kia, hơn 300 mẫu đất xung quanh, mỗi năm đều được tưới nhờ nước từ trong .ái giếng đó. 30 năm rồi, không biết đã múc lên được bao nhiêu nước. Cái giếng, bản thân nó cũng không biết mình chứa được bao nhiêu nước….”
 
T. nghe xong lời cha, lập tức sắp xếp hành lý, quay trở lại đảm nhiệm chức vụ thôn trưởng.
 
Bài học:
 
Tâm lớn bao nhiêu, sân khấu rộng bấy nhiêu. Chúng ta phải có cho mình một tâm thái lạc quan, khắc phục sợ hãi, hạ quyết tâm dũng cảm tiến về phía trước, nhận thức chính mình và chiến thắng chính mình.
 
– Theo Như Nguyễn –

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *