Trên thế giới này có một loại tình yêu đẹp đẽ là lưỡng tình tương duyệt, tâm linh tương thông.
Một hôm, sau khi hoàn thành công việc, người đàn ông đột nhiên hỏi: “Tôi theo đuổi em lâu như vậy, em có suy nghĩ gì?”
Hứa Hủ kinh ngạc: “Anh đang theo đuổi em?”
Người đàn ông nhẫn nại châm một điếu thuốc, đôi mắt đen nhìn cô chăm chú: “Mỗi buổi sáng tôi đều tập luyện cùng em, tôi đích thân dạy em bắn súng, cả đội cảnh sát đều gọi em là chị dâu… em tưởng tôi đang làm gì?”
Hứa Hủ trầm mặc trong giây lát: “Ờ… anh không cần theo đuổi em nữa.”
Lòng người đàn ông chùng xuống, ngữ khí lạnh hẳn: “Ý em là gì?”
“Em cũng thích anh, vì vậy anh khỏi cần theo đuổi.”
“…”
Cuốn sách kể về nam chính là Quý Bạch: phá án lão luyện, không cần đi theo bài bản trình tự phá án. Khi anh đến hiện trường, với khối óc có IQ ngút ngàn của một thần thám, Qúy Bạch nhìn thấy nhiều manh mối mà không ai thấy, bản thân anh đã giản lượt rất nhiều khâu rắc rối phiền phức cho đội hình cảnh. Và đối với tình yêu, anh chàng này cũng lão luyện như nghề nghiệp. Quý Bạch linh động và thích đi đường tắt, tìm đúng trọng tâm vấn đề, sau vài thao tác có thể lôi… ốc sên ra ánh sáng !?? Cho nên ta sẽ thấy, Qúy Bạch phá án thần kì, giải bài toán theo lối rút gọn nửa trang giấy nhưng kết quá rất chính xác. Còn việc trình bày, báo cáo thống kê gì gì đó, anh sẽ giao cho cấp dưới, bề ngoài anh có vẻ rất quy tắc nhưng thực chất dã tâm chả bé tẹo nào, nham hiểm khó lường.
Nữ chính là chuyên gia về tâm lý tội phạm, người phát họa chân dung và sàng lọc nghi phạm. Công việc của cô nghiêng về lý thuyết, tâm lý học và tư duy logic. Thông qua hành vi và vật chứng, Hứa Hủ có thể nhìn thấy con người đã tạo ra chúng, từ tính cách, bối cảnh, đến cư xử, ăn mặc. Nó giống như bạn bước vào một căn nhà xa lạ, từ cửa chính đến từng gian phòng, nhìn cách bày biện, nhìn những dấu vết, nhìn môi trường sinh hoạt mà biết được chủ nhà là người có bản chất ra sao, hoàn cảnh lớn lên thế nào, thậm chí xuyên thấu đến các biến cố trong cuộc đời họ, tinh thần của họ, những gì kín đáo bị giấu đi sau lớp vỏ tự vệ của con người.
Hứa Hủ là một chuyên gia xuất sắc ở lĩnh vực này, cô gái đôi mươi trẻ trung, lạnh lùng với đôi mắt sắc bén không nhìn bề ngoài mà nhìn vào ruột gan của đối phương. Thật ra có đôi lúc cô ấy hơi đáng sợ, khả năng đó như một loại phép thuật, một loại tiên tri, nó khiến mọi người trong mắt cô đều là những sinh vật trần trụi.
Các bạn hãy đọc và lý giải lý vì sao tên tác phẩm lại là “Nếu ốc sên có tình yêu” nhé.
Đánh giá
Chưa có đánh giá nào.