Đã cầm lên được thì cũng phải học cách buông bỏ được. Khi nắm lấy một thứ gì đó, bạn cần phải có nghị lực và dũng khí. Còn khi buông bỏ một thứ gì đó, bạn phải tự nhủ xem việc mình làm có thể hiện tầm nhìn và bản lĩnh hay không?
Khi qua sông, có hai vị hòa thượng một già một trẻ nhìn thấy một cô gái đang không qua sông được vì nước lũ chảy xiết. Lão hòa thượng thấy thế liền cõng cô gái qua sông. Lúc đến bờ bên kia, ông thả cô gái xuống.
Tiểu hòa thượng thấy vậy nói: “Sư phụ, nam nữ thụ thụ bất tương than, tại sao người lại cõng cô gái đó qua sông.” Lão hòa thượng chỉ im lặng, không nói gì.
Chú tiểu trong lòng khó chịu đi được một đoạn thì lại hỏi tiếp: “Sư phụ người sai rồi, tại sao người lại cõng một cô gái qua sông chứ?”
Lão hòa thượng lúc này mới đáp: “Ta đã thôi không cõng cô gái đó lâu rồi. Mà sao con vẫn chưa buông bỏ chuyện đó vậy?”
Chúng ta vẫn thường phiền lòng vì chút chuyện vặt không liên quan đến bản thân. Một hai câu nói của người khác đủ để làm ta mất ăn mất ngủ cả ngày. Động một tý là ghét là hận người đời. Toàn bộ tâm trí đều dành cho những chuyện không đâu.
Dale Carnegie từng viết: “Hận thù chẳng khiến cho đối phương mất đi một sợi lông nào mà chỉ biến một ngày của ta thành địa ngục.” Vạn vật trên thế gian đều có giới hạn nhất định. Bạn đã chọn cái này thì cũng nên buông bỏ đi một vài thứ khác. Người biết nghĩ có đại cục chắc chắn sẽ hiểu được điều này. Không phải do họ chưa từng trải qua những chuyện đau khổ trên đời, mà bởi vì họ là người có tầm và có tâm. Họ hiểu được giá trị của thời gian, cứ thêm một phút đau khổ chính là đang bớt đi một phút vui vẻ.
Tôi đứng ở tầng 1 có kẻ mắng chửi tôi. Tôi nghe thấy thì rất giận. Tôi đứng ở tầng 10, họ vẫn mắng chửi tôi nhưng tôi lại tưởng họ đang chào mình. Tôi đứng ở tầng thứ 100, người đó vẫn mắng chửi nhưng tôi không còn nhìn thấy hay nghe thấy gì nữa.
Tương lai của bạn sẽ tươi sáng hơn bao giờ hết khi bạn biết nâng tầm cuộc sống và bản thân. Người biết nghĩ cho đại thể sẽ không bao giờ phải vật lộn với những vụn vặt tầm thường của cuộc sống. Người tự tin là người biết sống chân thực mạnh mẽ mà chẳng cần màu mè.
Làm người không được hẹp hòi và tầm thường, không nên vì tiểu tiết mà đánh mất đại cục. Bạn cần phải được mở rộng tầm mắt và học được cách cởi mở, không khép mình với đời. Bạn hãy đứng từ trên cao mà ngắm nhìn cuộc sống. Tấm lòng rộng mở thì tầm nhìn mới không bị cản trở, chỉ khi ấy bạn mới có thể làm nên nghiệp lớn.
– Theo Đình Trọng –