Một nhà triết học người Trung Quốc có tên Hồ Thích từng nói: “Nếu tôi học được chút tính tình hòa nhã nào, nếu tôi học được chút hòa khí trong đối nhân xử thế nào, nếu tôi có thể tha thứ, khoan dung cho người khác, vậy thì người tôi cần phải cảm ơn chính là mẹ của mình.”
Mẹ của Hồ Thích mất đi người chồng của mình vào năm 23 tuổi, vì thân cô thế cô, Hồ Thích bắt đầu từ năm lên 4 tuổi đã bắt đầu cảm nhận được rằng mẹ luôn bị họ hàng “ức hiếp”.
Nhưng bản thân bà tự có cách để ứng phó lại:
Mỗi lần bị ai đó móc mẻ, đúng vào lúc có ai đó đi qua cửa nhà, bà sẽ sụt sùi, vừa lau nước mắt vừa trách móc người chồng đã ra đi.
Lúc này, người đi qua nhất định sẽ cảm thông và vào an ủi.
Mỗi một lần khóc như vậy, ít nhất cũng đổi lại được nửa tháng yên bình.
Dù mất chồng từ khi còn rất trẻ, khó khăn đủ bề, nhưng mẹ của Hồ Thích chưa từng oán than, không trách móc ai, cũng chưa từng nói ra những lời làm tổn thương ai, chỉ nói với Hồ Thích rằng:
“Sống ở đời, con nhất định phải biết cảm kích.”
Ai cũng nói trên thế gian này, người phụ nữ đáng thương nhất chính là người bên ngoài mạnh mẽ, bên trong mềm yếu, nội tâm chất chứa cả một bầu trời tâm sự, nhưng bên ngoài vẫn thản nhiên không một gợn sóng.
Thực ra, sự mạnh mẽ bên ngoài cũng chỉ là đang cố ép mình.
Lão Tử từng nói: “Nhược chi thắng cương, nhu chi thắng cương.”
Người phụ nữ thông minh luôn hiểu thế nào là “lấy nhu thắng cương”.
Mẹ của Hồ Thích, trông thì có vẻ như có một trái tim rất mỏng manh yếu đuối – không chịu được tủi nhục, dù chỉ là một lời bóng gió bên ngoài, cũng không kìm nén được mà rơi nước mắt.
Nhưng trên thực tế là bà đang tự bảo vệ mình – “tỏ vẻ yếu ớt” trông thì có vẻ như là hành vi của kẻ yếu, nhưng thực ra, chỉ có người phụ nữ có một nội tâm mạnh mẽ mới biết cách “tỏ ra yếu ớt” đúng lúc.
Kiêu ngạo cần tới sức mạnh, nhưng tự hạ mình xuống lại cần tới dũng khí nhiều hơn.
Ai cũng cho rằng người phụ nữ có trái tim mong manh yếu đuối sẽ dễ bị “đập vỡ” hơn, họ không chịu được sóng gió cuộc đời, cũng không chống chọi lại được với đánh giá của người khác.
Nhưng thực ra, người phụ nữ bên ngoài trông yếu đuối lại là người có một “trái tim kim cương”, trong suốt thanh thuần, nhưng lại mạnh mẽ hơn bất cứ ai.
Tôi ngưỡng mộ người phụ nữ như vậy, họ có thể sẽ không vượt mọi chông gai đi chinh phục điều gì đó, nhưng trong lòng lại tiềm ẩn một sức mạnh to lớn có thể vượt qua mọi chông gai trong cuộc sống!
– Theo Như Nguyễn –