Con người sống với quá nhiều ham muốn và tham lam chưa chắc đã là điều tốt, người biết bằng lòng và hạnh phúc, ngược lại sẽ sống một cuộc sống giàu có và hạnh phúc hơn.
Có một ngư dân sống ở một thị trấn nhỏ ven biển, để khỏi phải làm nhiều, chiếc lưới đánh cá mà anh ta dệt chỉ to bằng cái bàn, dù ra biển đánh cá hàng ngày, nhưng anh luôn không bắt được gì.
Người hàng xóm nói với anh rằng lưới đánh cá phải lớn hơn thì mới bắt được nhiều cá, vì vậy anh đã làm lưới đánh cá có cùng kích cỡ với lưới của người hàng xóm, và anh quả thực đã bắt được rất nhiều cá.
Anh bắt đầu đổi ý, nếu đan lưới đánh cá lớn hơn, vậy có phải sẽ còn có thể bắt được nhiều cá hơn không? Cứ như vậy, anh đóng cửa và dành nhiều ngày để làm ra một trong những chiếc lưới đánh cá lớn nhất từ trước đến nay.
Lưới được thả xuống biển, dù đánh được rất nhiều cá nhưng vì lưới quá to và nặng, anh không kéo lên được, cá vùng vẫy dữ dội khiến thuyền của người ngư dân cũng bị lật úp. Lúc này anh mới hiểu: Cái gì cũng cần có giới hạn, lưới không phải cứ càng lớn càng tốt, lòng tham vô độ cuối cùng sẽ chỉ phản tác dụng.
Người xưa nói tiền tài có nhiều tới mấy, ngày cũng chỉ ba bữa cơm; giường có lớn tới mấy cũng chỉ ngủ 6 tiếng.
Đời người vốn không khổ, khổ là vì ham muốn quá nhiều; tâm vốn không mệt mỏi, mệt mỏi là vì so sánh lẫn nhau. Con người ta sở dĩ phiền não không phải vì có quá ít, mà là vì muốn quá nhiều.
Người càng thông minh thì càng ít ham muốn, càng biết bằng lòng, bởi lẽ của cải có nhiều tới mấy cũng không thể bằng sự vững vàng và bình yên của nội tâm bên trong.
– Theo Sohu/Như Nguyễn –