Cách đây ít lâu, khi cùng một người bạn uống cà phê, tôi tình cờ nghe được và bị ấn tượng bởi câu chuyện của đôi bạn trẻ ngồi ở dãy kế bên. Người con gái với đôi mắt ngấn lệ, buông lời than trách: “Em không muốn đi làm thêm nữa, tối nay hạn chót nộp bài luận văn mà em còn chưa viết được một chữ nào, em biết phải làm sao bây giờ?”.
Người con trai ngán ngẩm nói: “Bị thế này chẳng phải do em sao? Cũng đâu phải là bài luận văn này mới được giao đâu.”
“Nói những lời này còn để làm gì nữa. Em bây giờ mới bắt đầu thì có viết mấy tiếng cũng không kịp nộp. Môn này em lại trượt mất thôi.”
“Anh đã nói với em rất nhiều lần rồi, đừng để nước đến chân rồi mới nhảy. Nhưng em nào có nghe, để rồi thành ra như bây giờ, thì biết phải làm sao.”
Cô gái nghe xong, mặt mũi tối sầm, tức giận đập bàn rồi đùng đùng giận dỗi lao ra ngoài. Chàng trai cũng ngay lập tức đứng dậy đuổi theo sau.
Người bạn đi cùng tôi chợt cười phá lên:”Cậu con trai nói chẳng sai, đến chuyện của mình còn không lo nổi thì chỉ có nước tự trách bản thân mà thôi.”
Nếu câu nói này xuất phát từ người khác, tôi sẽ kết luận rằng chẳng khác gì chuyện lươn ngắn lại chê trạch dài, bởi căn bệnh trì hoãn này là điều mà hầu như ai cũng đều mắc. Nhưng bạn tôi lại là một người mà tôi không thể tìm ra bất cứ khuyết điểm nào, cậu sống với tính kỷ luật tự giác đến mức đáng sợ và khả năng sắp xếp thời gian giải quyết công việc ở mức tối ưu.
Cậu luôn duy trì thời gian biểu trong ngày của mình một cách khoa học: 10 rưỡi tối đi ngủ, 5 rưỡi sáng thức giấc, ngủ trưa 20 phút. Sau khi tan làm, cậu sẽ đi bộ 1 tiếng để nâng cao sức khỏe. Sáng thứ bảy cậu tham gia lớp khiêu vũ, tối chủ nhật đi tập Yoga. Mọi thứ được sắp xếp hoàn hảo đến mức tôi cảm thấy không một phút giây nào bị cậu lãng phí.
Tự do chân chính là tự do được xây dựng trên nền tảng kỷ luật, bởi có những việc bắt buộc phải hoàn thành trong thời gian quy định. Làm được như vậy, cuộc sống mới nằm trong tầm kiểm soát của bạn.
Cuộc sống vẫn luôn công bằng và khắc nghiệt với mọi người. Kỷ luật và tự giác làm nên một con người xuất chúng. Sự vô kỷ luật tạo ra một con người thất bại.
– Theo Kiều Oanh –