Có một câu chuyện như này:
Alexander Đại đế đang du ngoạn ở một mảnh đất nọ, trông thấy nhà triết học Diogenes đang nằm phơi nắng, Alexander Đại đế đã bước đến gần ông và tự giới thiệu: “Tôi là Alexander Đại đế.”
Diogenes cũng chào hỏi lại: “Tôi là Diogenes.”
Alexander Đại đế kinh ngạc, chân thành hỏi: “Ta có thể đáp ứng bất cứ yêu cầu nào của Ngài, Ngài muốn điều gì?”
Diogenes ngước mắt lên nhìn Alexander Đại dế, không thèm động đậy, thản nhiên đáp: “Làm ơn đứng chắn ánh nắng của tôi.”
Mỗi một người đều có thứ mà mình muốn, dù những thứ ấy không đáng là gì trong mắt người khác.
Sống ở đời, rất khó để không bị người khác ảnh hưởng, cũng rất khó để thay đổi quan điểm và suy nghĩ của người khác. Nhưng không sống trong miệng người khác, cũng là một loại bản lĩnh.
Có một câu nói rất hay rằng, bất kể bạn là người như nào, luôn luôn sẽ có người không thuận mắt với bạn, luôn có những người bằng mặt nhưng không bằng lòng với bạn, và cũng luôn có những người không đâu những việc không đáng khiến bạn phiền não bất an.
Trên thế gian này, có người an ủi bạn, cũng sẽ có người chỉ trích bạn, nếu đã không thể khiến tất cả mọi người đều hài lòng, vậy thì cứ làm chính mình thôi.
Cũng giống như vũ công B. khi đối mặt với sự hoài nghi, cô nói:
“Một vài người, sinh mệnh của họ là để sinh người nối dõi, một vài người thì là để hưởng thụ, một vài người là để trải nghiệm, một vài người thì lại chỉ là một người qua đường.
Sinh mệnh của tôi là một người qua đường, tôi tới với thế giới, chính là để xem cây mọc như nào, nước chảy ra sao, mây trôi thế nào, đơn giản vậy thôi.”
– Theo Thiên Vy –