“Hoàng Tử Bé” (tên tiếng Pháp: Le Petit Prince) xuất bản năm 1943 và là tác phẩm nối tiếng nhất trong sự nghiệp của nhà văn phi công Pháp Antoine de Saint-Exupéry. Tác phẩm đã được dịch sang hơn 250 ngôn ngữ và cho đến nay đã bán được hơn 200 triệu bản khắp thế giới.
Cuốn sách đẹp như một bài thơ thanh sáng, một câu chuyện cổ tích về tình yêu thương, lòng nhân ái, ý nghĩa của sự tồn tại, về sự cảm thông giữa người với người…
Sự giản dị trong sáng tỏa khắp tác phẩm đã khiến nó trở thành một bài thơ bất hủ mà mãi mãi người ta muốn đem làm quà tặng của tình yêu.
Cảm hứng sáng tác Hoàng Tử Bé
Vào ngày 30 tháng 12 năm 1935, sau 19 giờ và 38 phút bay vào lúc 14:45, Saint-Exupéry và người bạn hoa tiêu của ông André Prévot đã rơi xuống sa mạc Sahara tại Libya trên đường tới Sài Gòn. Họ đã cố gắng bay từ Paris đến Sài Gòn nhanh hơn so với những người trước đó đã bay để giành giải thưởng 150.000 franc. Máy bay của họ là Caudron C-630 Simoun n ° 7042 (seri F-ANRY)
Nơi bị rơi máy bay được gọi là Wadi Natrum. Cả hai đều sống sót sau vụ tai nạn và phải đối mặt với nỗi sợ mất nước nhanh chóng ở Sahara. Bản đồ của họ quá cũ, và quá mờ, nên nó trở nên vô dụng. Họ không thể giải quyết tình huống này. Nho, táo và rượu vang giúp họ trụ được trong một ngày, nhưng sau đó sẽ không còn gì nữa. Cả hai bắt đầu xuất hiện ảo giác. Giữa ngày thứ hai và thứ ba, cơ thể của họ bị mất nước đáng kể và không còn đổ mồ hôi nữa. Cuối cùng, vào ngày thứ Tư, một du khách Ả Rập cưỡi trên một con lạc đà tìm thấy họ và giúp họ tìm cách ngăn chặn tình trạng mất nước và đã cứu sống được hai người . Trong câu chuyện Hoàng Tử Bé, khi Saint-Exupéry viết về việc bị bỏ rơi trên một sa mạc trong một chiếc máy bay bị hỏng, ông đã liên kết thực tế này với kinh nghiệm sống của mình. Saint-Exupéry cũng đề cập đến điều này trong Cõi người ta (Terre des Hommes). Ông đã gặp một con cáo ở đó, và có lẽ nó cũng khiến ông viết về con cáo trong tác phẩm của mình.