HOÀN THIỆN NỘI TÂM, HOÀN THIỆN CUỘC ĐỜI
Cái khó của yêu thương, cái bình thường của năng lượng mang tên cảm xúc
.
.
.
Thực ra mỗi người một lựa chọn, có những người lựa chọn những kỹ xảo kinh doanh để phát triển cuộc đời và để hoàn thiện bản thân. Có những người lựa chọn hoàn thiện những thế lực, công danh, sự nghiệp gì đấy
Tôi thì tôi nghĩ là lựa chọn hoàn thiện nội tâm nó vẫn có tác dụng hoàn thiện cuộc đời, nó lại giúp cho người ta ĐỀ KHÁNG với bất hạnh và những sự xâm phạm của ác ý. Bởi vì khi bạn rất hiểu nội tâm, thì người khác nghĩ gì bạn cũng hiểu được, đúng không? Chứ còn tôi bảo bạn, bạn có một chút tự ti, bạn gặp người khác bạn lại sợ người khác nghĩ gì đấy về bạn thôi. Rất sợ người ta hiểu này hiểu kia về mình. Nó có một cái chướng chướng ở trong lòng. Bạn sống có vui không? Sao vui được!
👦 Hỏi: Ví dụ một cuộc gặp thế này, tôi sẽ nghĩ xem hôm nay đến anh thế nào?
Nghĩ gì, đánh giá gì về mình các thứ, đúng không? Cũng ngại ngần phết đấy!
👦 Hỏi: Mà hầu như ai cũng sẽ có?
Ừ. Việc gì phải sống thế. Tôi chả bao giờ nghĩ phải khổ thế cả
👦 Hỏi: Anh nghĩ sao về việc ta dễ cáu giận với người thân hơn người ngoài?
Tôi nghĩ rất dễ hiểu. Người thân là chỗ mình dễ trút hơn, còn người ngoài không dám
👦 Hỏi: Thế thì nó có mâu thuẫn với việc mình yêu thương tôn trọng người đó hơn không?
Có chứ. Thực ra đúng thế này. Không nên dùng “cáu” hay “giận” mà tôi giải thích cho bạn bằng cái gọi là NĂNG LƯỢNG CẢM XÚC. Tức là thế này. Cảm xúc của người ta là một khối năng lượng, mà ban đầu nó không có hình thù yêu thương giận ghét gì cả. Nhưng khi bắt đầu bạn có một chỗ để trút, thì nó trút vào khuôn mặt giận thì nó biến thành mặt giận, nhưng xong rút lại nó biến thành khuôn mặt yêu thì nó biến là yêu. Thì mỗi người bạn gặp, chẳng hạn bạn gặp một bạn tên là Hằng, thì tình cảm của bạn với bạn ấy đến mức nào, thì cái năng lượng cảm xúc của bạn trút ra nhiều đến mức đấy
Tức là bạn ấy giống như có một cái quota, bạn ấy là một cái khuôn, bạn ấy chỉ chứa được 5 lít cảm xúc thôi, mà bạn có trong tay hơn 1000 lít, nhưng bạn yêu bạn ấy hơn và bạn ấy cũng gắn bó với bạn hơn thì bạn ấy bắt đầu chứa được 100 lít. 100 lít thì lúc bạn yêu thì yêu quá, nhưng lúc bạn giận thì kinh bỏ bố. Nhưng một người lạ bạn gặp, người ta quan hệ với bạn người ta chỉ giao dịch qua vài lần thôi người ta cũng hờ hững, bạn cũng hờ hững, thì nó chỉ chứa được 1 lít thôi. Bạn giận thì chỉ giận đến thế, mà bạn yêu chỉ yêu đến thế
👦 Hỏi: Không dám trút ra?
Không phải không dám mà cũng chả có gì để trút cả, vì bạn đâu có cái khuôn đấy đâu. Bạn hiểu không? Có thể bạn điên tiết chửi một người đi đường đâm phải bạn. Thì cái thằng đâm phải bạn là một kỷ niệm, là một năng lượng rất lớn, nó làm chảy máu chân bạn. Bạn quay ra bảo, “Đ*** m*** đánh chết cụ giờ”. Xong bạn chửi bới nó, bạn cầm mũ đập nó vì nó vừa đâm hỏng chân bạn. Thì cái cảm xúc năng lượng bạn phát tiết ra lúc đấy không phải 100 lít, nó có thể là 1000 lít. Nhưng 1000 lít nên ngày xưa người ta mới nói câu “Không đánh nhau không thành bạn”, thì có thể sau khi giảng hòa xong ngồi uống cà phê với nhau “Ông đi như c** ý” – “Ông ý”, ngồi chia sẻ số điện thoại, sau anh em gặp nhau đánh ván cờ thì nó lại thành rất thân. Tứ hải giai huynh đệ ấy
Thế nhưng cái năng lượng ấy khi không được chuyển hóa, tức là nếu nó chỉ là năng lượng ghét thôi, thì bạn cứ mang cái ghét đấy bạn khó chịu vô cùng bực bội vô cùng. Nhưng bạn thấy không, bản thân bạn trải qua, khi bạn cãi nhau với ai, kể cả người lạ, thì bạn rất mong muốn là làm lành với họ. Bạn phát hiện ra xu hướng đấy không? Đây là sự TỰ CÂN BẰNG của năng lượng cảm xúc. Khi bạn ghét ai, bạn rất muốn một ngày nào đấy bạn với họ có thể cùng nói với nhau “Anh em xí xóa”, cho dù đến bây giờ có rất nhiều người bạn không thể làm lành, nhưng bạn vẫn mong một ngày nào đấy bạn với họ xí xóa hết, ngồi quán nước uống với nhau cười cái. Bạn có tưởng tượng dến cảnh đấy đúng không? Cái năng lượng của bạn bảo bạn làm thế, nhưng bạn không làm được
👦 Hỏi: Lúc đấy liên quan đến tự ái?
Nhiều thứ nữa. Mới cả cơ hội, tự nhiên bảo mình nhấc điện thoại gọi cho thằng đấy bằng không à, biết làm sao được. Đời nó vui vẻ thế bạn!
Tôi nghĩ là hiểu thấu cảm xúc, cuộc sống mình vui ghê. Nói chung tôi nghĩ là, bản thân tôi từng là con người rất cực đoan, nhưng từ lúc tôi đi vào tâm lý học, tôi thấy cuộc sống tôi thực sự rất dễ thở, tôi thực sự rất dễ sống, đến tận bây giờ tiền bạc giàu nghèo tôi chỉ chủ yếu là kiếm đủ sống nhu cầu với sở thích thôi, còn lại là tôi thấy tự nhiên lắm
.
– Ghi chép từ cuộc trò chuyện tâm lý của Tác giả, Founder Dự Án Tâm lý học OOPSY –
– OOPSY – Cộng đồng dành cho những người đam mê tâm lí học và tâm lí trị liệu –