Gần như tất cả chúng ta đều có một hoặc nhiều lý do để thấy mình không hạnh phúc. Chúng ta luôn cho rằng mình là người bất hạnh nhất, cuộc đời luôn dành cho mình những điều tồi tệ nhất. Và trong khi trách móc cuộc đời, chúng ta vẫn dành ra được vài phút để thầm ngưỡng mộ và ghen tị với người khác, vì cho rằng họ hạnh phúc còn chúng ta thì không.
Thế nhưng, hạnh phúc hay không, theo tôi, không phải việc chúng ta phụ thuộc vào cuộc sống đã đem lại cho chúng ta thứ gì, mà chính là cái cách chúng ta đối xử với cuộc sống như thế nào. Cuộc sống chính là một chuỗi các sự lựa chọn. Khi xảy ra bất kỳ chuyện gì, chúng ta cũng đều có quyền lựa chọn cách đối mặt với tình huống đó. Chúng ta chọn được vẻ mặt, chọn được tâm tình, chọn được cách đối diện với những gì xảy ra với mình.
Chúng ta có thể vui vẻ, hài lòng, nhưng cũng có thể nhăn nhó, không thỏa mãn; chúng ta có thể chọn vị trí chủ động, nhưng cũng có thể chọn là người bị động. Chúng ta có thể chọn tha thứ, nhưng cũng có thể chọn hận thù. Có thể chọn hờn trách, cũng có thể chọn cảm ơn.
Đang đi trên đường chẳng may có va chạm bị té ngã, có thể nói thật là xui xẻo, trầy xước hết rồi. Nhưng cũng có thể thấy được quá may mắn, chưa bị gãy chân! Bạn thấy đấy, dùng cách nào để đối mặt với mọi vấn đề đều là do chúng ta lựa chọn cả.
Không phải đôi khi mà là luôn luôn, chúng ta tìm ra lý do để biện minh cho việc bản thân không vui vẻ. Thời tiết nóng quá, sếp sao mà khó tính ghê, bản thân bỗng dưng không khỏe, số phận trêu ngươi, mệnh không tốt, gặp sai người..vv.. Quá nhiều lý do mà không có lý do nào xuất phát từ chính bản thân chúng ta. Chúng ta quên rằng mình là người có quyền lựa chọn, mình là người nắm đằng chuôi cuộc sống của mình. Khi chúng ta liên tục chọn sai, chúng ta sẽ dần hình thành thói quen đổ lỗi của bản thân, thậm chí còn nghĩ mình chẳng có sự lựa chọn nào khác.
Điều này giống như một con ếch bị rơi xuống một cái giếng, đến khi hấp hối sắp chết, nó mới dùng hết sinh lực để nhảy lên thành giếng, thì thật bất ngờ, khoảng cách ở dưới giếng và trên thành giếng không quá xa và nó đã có thể thoát ra khỏi cái giếng từ rất lâu trước đây rồi.
Một khi đã nhận thức được và có sự lựa chọn cho riêng mình, chúng ta mới có thể sống nhẹ nhõm và hạnh phúc. Chuyện gì xảy ra cũng có lý do của nó, hãy nhớ như vậy. Thay vì oán thán, trách than, hãy chọn cách đối diện thật tích cực. Dần dần chúng ta sẽ thấy cuộc đời dễ sống hơn rất nhiều.
Có một câu chuyện như thế này. Ở ngôi làng nọ có một ông lão luôn vui vẻ, từ sáng đến tối người ta không hề thấy ông lão buồn rầu, ủ dột bao giờ. Cuối cùng vì quá tò mò, có người bèn hỏi làm thế nào mà ông luôn vui vẻ, hạnh phúc như vậy, có phải có bí quyết gì đó không.
Ông lão trả lời rằng: “Tôi chẳng có bí quyết gì cả. Buổi sáng khi thức dậy, tôi đặt ra 2 lựa chọn cho mình – mong muốn hôm nay vui vẻ hay không vui vẻ. Và tôi chọn cái đầu tiên. Tôi chỉ muốn mỗi ngày trôi qua mà không phải buồn đau vì điều gì đó.”
Hãy luôn nhớ rằng chúng ta chính là kết quả của những lựa chọn. Trước tiên hãy mỉm cười rồi niềm vui cũng sẽ theo đến cùng. Khi chúng ta có quyền chọn, bất kể cho trường hợp nào, hãy tự hỏi chính mình hai điều.
Đầu tiên, “Nếu tôi chọn làm thế này, kết quả sẽ thế nào?”
Sau đó, “Tôi chọn điều này, nó sẽ đem đến cho tôi và những người xung quanh mình niềm vui phải không?”
Nếu câu trả lời khẳng định là có, vậy thì cứ thế thực hiện đi. Kỳ thực mọi việc trong cuộc sống chỉ giải quyết đơn giản như thế thôi mà.
Chúng ta có thể khiến hiện tại trở thành một thời điểm buồn khổ, nhưng cũng có thể giúp nó trở thành một thời khắc viên mãn. Những bất công trong cuộc sống không phải chỉ do yếu tố từ bên ngoài tác động, mà do chính cách chúng ta lựa chọn hướng giải quyết cho mình. Hãy sống sao cho ngày nào cũng là ngày Quốc tế Hạnh phúc.
– Theo Tri Thức Trẻ –