Đời người là một chuỗi được và mất, cách duy nhất là thản nhiên chấp nhận

 
Trong xã hội này, nhiều người bán mạng làm việc, nỗ lực không ngừng nghỉ, nhưng thành công không có đâu, chỉ toàn thất bại. Cũng có người chẳng cần bỏ ra chút sức lực nhưng làm chuyện gì cũng thành. Vì sao?
 
Thật ra, đây chính là đời người, là cuộc sống, là hiện thực!
 
Song, bất kể giàu nghèo hay thấp hèn cao sang, ai cũng phải giữ trái tim lương thiện. Thế sự vô thường, mọi chuyện xảy ra đều có lý do. May mắn hay xui rủi cũng là điều bạn tự gánh lấy, cưỡng cầu ắt trắng tay.
 
Tất cả đều được định sẵn.
 
Sống ở đời, chúng ta gặp gỡ rất nhiều người, đa phần là người dưng qua đường. Bạn nghĩ rằng chỉ cần cho đi nhiều một chút thì đối phương sẽ ở lại lâu hơn, nhưng tất cả đều đã được an bài. Người phải đi thì níu kéo cũng vô dụng, người nên ở lại thì có đuổi cũng không chịu đi.
 
Có người trải qua một đời trong dung dị bình thường, có người nỗ lực từng phút từng giây mới đi đến cuối cùng, có người thăng hoa nhờ tài năng thiên phú, cũng có người một đời tầm thường an yên… Tất đã đã được định sẵn. Bạn nghĩ bản thân đang thay đổi, nhưng lắm lúc, đó chỉ là thuận theo tự nhiên.
 
Ai trưởng thành rồi cũng nhận ra, đời người càng đi càng cô đơn. Không phải chúng ta muốn thay đổi, chỉ là thế giới này khiến ta buộc phải thuận theo. Đường đã chọn, kết quả nằm ngay phía cuối. Chiêm nghiệm đủ nhiều, cuộc sống này làm gì có cái gọi là “sớm biết vậy thì không làm rồi?”.
 
Đời người khó tránh khỏi mất mát và sai lầm. Nhiều lúc, hoa không phải là sinh linh yêu kiều nhất, sương không phải mờ nhất, số mệnh cũng không hẳn đã được định sẵn. Có lúc, khắc khổ không phải là mệt mỏi nhất, nhỏ bé không chứng tỏ yếu đuối, bịn rịn không có nghĩa bi lụy, nghịch cảnh không phải là đau khổ nhất… Bạn sẽ tỏ tường mọi thứ theo thời gian, tùy thuộc vào cách nhìn nhận cuộc đời.
 
Thay vì oán trách hay trầm cảm vì cuộc sống không suôn sẻ, thôi thì thản nhiên chấp nhận. Gặp cảnh khốn cùng, nỗ lực đối mặt, tìm cách giải quyết, dù cho kết quả không được như ý muốn thì ít nhất bản thân cũng đã cố gắng. Chúng ta làm điều này để không phải hối tiếc, cuộc sống mới bớt đi vài câu tự trách bản thân.
 
Đời người là một chuỗi được và mất, cách duy nhất là thản nhiên chấp nhận.
 
Thật ra, ai cũng biết hiện thực khác với thần thoại, nhưng chẳng mấy người buông bỏ được chấp niệm này. Có người quen nhau mười mấy năm nhưng sau cùng lại chia tay, là có duyên nhưng không phận. Song cũng có người chỉ quen nhau chớp nhoáng nhưng lại về chung một nhà, sống đến đầu bạc răng long, đây cũng xem như có duyên có phận.
 
Chung quy, đời người là một chuỗi được và mất, ai xem đây là chuyện thường tình mới có thể an ổn qua ngày. Thật vậy! Thử hỏi, nếu sống mà cứ đau đáu với quá khứ, căm phẫn người đã từng yêu thương, lo sợ với chuyện chưa xảy ra… liệu có vui vẻ?
 
Cả đời này chỉ mong được an ổn đã là quá đủ. Hà tất phải cưỡng cầu, loay hoay với thành bại được mất. Tính cách quyết định vận mệnh, đời người chuyển biến theo thái độ bạn sống.
 
Từ từ chờ đợi, dung dị và thản nhiên mới là cách sống của người thông minh. Không cần phải hỏi mình gặp người này có đúng thời điểm không. Cũng không cần vội vàng vì người kia chưa xuất hiện. Nhiều người chỉ vì những chấp niệm này mà để duyên tiền định, tri kỷ lướt qua đời nhau.
 
Do đó, hãy mở lòng, không hoài nghi, hoàn thiện bản thân, sẵn sàng tiếp đón đối phương bước vào đời.
 
Cuộc sống trôi qua rất nhanh, bất giác đã đến phía cuối chặng đường. Hãy trân trọng những người bên cạnh, xem người xấu là bài học để đời, người tốt là món quà trân quý. Không hận thù, không ghen tị, không than thân trách phận. Hãy dùng trái tim rộng mở và dung dị nhất để đối xử với cuộc đời này.
 
– Nguồn: Zhihu/Trung Hạ –

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *