Đời người 9 điều này, tuyệt đối đừng “quá”

“Đạo đức kinh” có nói: “Đạo sinh nhất, nhất sinh nhị, nhị sinh tam, tam sinh vạn vật. Vạn vật biến hoan, cửu cửu bát thập nhất hậu hựu tái tuần hoàn quy nhất.”
 
Ý muốn nói vạn vật biến hóa, chín chín tám mốt rồi lại tuần hoàn quay về với một.
 
Cửu, tức chín, là điểm cực thượng của “đạo”, nó đồng thời cũng là một bước ngoặt.
 
Đời người 9 điều này, tuyệt đối đừng “quá”.
 
01. “Quá độ”
 
Làm người phải có chừng mực, có cái “độ” nhất định. Phàm là làm chuyện gì, cũng phải có cái “độ”, tức cái giới hạn, nguyên tắc, khi làm tới một giới hạn nhất định nào đó thì phải biết mà dừng lại cho hợp lý.
 
Công không cầu dư, nghiệp không cầu mãn. Đời người giống như chiếc bát đựng nước, nước đựng quá đầy dễ bị đổ, đi dễ bị ngã.
 
Cảnh giới tốt nhất của đời người chẳng qua cũng chỉ gói gọn trong hai chữ “vừa đủ”.
 
Giữ lại cho bản thân chút cơ hội, chút không gian để mà cúi đầu, chút đường lui, đời người có vậy mới thoải mái.
 
2. “Quá lao”
 
“Quá lao” tức lao động, làm việc quá độ.
 
Thời đại này luôn ca ngợi hai chữ “thành công”, mà quên mất rằng có không biết bao nhiêu người phải kiệt sức vì hai chữ “thành công” này.
 
Thực ra, tất cả chúng ta đều rất bình thường, cơ thể bình thường, sinh mệnh bình thường.
 
Đời người chỉ sống có một lần. Lựa chọn sống một cuộc sống phù hợp với bản thân mình, đó mới là lựa chọn tuyệt vời nhất.
 
Nói lời tạm biệt với cuộc sống “quá lao”, trả lại cho bản thân một cơ thể khỏe mạnh dài lâu.
 
03. “Quá thiệt”
 
Nói quá nhiều.
 
Ai ai cũng có một cái miệng; mở mồm, cái nói ra là lời; ngậm miệng, cái giữ lại được là chữ “tình”.
 
Học nói chỉ mất một năm, những học cách ngậm miệng đúng lúc lại mất cả đời.
 
Có những lời, không nhất thiết phải nói ra. Có những lời, nói ra rồi cũng chưa chắc đã có người nghe. Thay vì cứ ngồi đó luyến thoắng cái miệng, chi bằng hành động thực tế làm chút việc gì đó có ích hơn.
 
Để miệng nhanh hơn não, người chịu thiệt sau cùng nhất định là bản thân.
 
04. “Quá mong”
 
Quá nhiều khát khao, mong muốn.
 
Bản chất con người, luôn không biết đâu là đủ.
 
Khát khao, mong muốn của con người giống như cỏ dại, cắt không hết, dọn không sạch. Nhưng nếu cứ buông thả để cho cỏ dại mọc tự do như vậy, sinh mệnh của cái cây lớn là bạn nhất định sẽ chịu tổn thương.
 
Phải học cách kịp thời cắt đi cỏ dại, bỏ đi những suy nghĩ, những ham muốn quá độ mà không cần thiết cho cuộc sống, chẳng hạn như tiêu dùng hoang phí…
 
Trước khi quyết định cái gì đó, hãy dùng lý trí để quyết định thay vì để cảm tính quá lấn át.
 
05. “Quá trách”
 
Luôn tìm cách trốn tránh trách nhiệm.
 
Phàm là người, nhất định sẽ phạm phải sai lầm, dù có là thánh nhân cũng không thể tránh được điều này.
 
Biết sai rồi sửa, đó mới là chân lý.
 
Khi một người đối mặt với sai lầm mà không trốn tránh, dám nhận trách nhiệm, nhận sai, đồng thời tích cực đi thay đổi, là khi ấy họ đã thực sự trưởng thành, họ đang tiến gần hơn một bước tới việc làm chủ được cuộc sống của mình.
 
06. “Quá nhanh”
 
Xã hội hiện đại tập trung nhiều vào “tốc độ”.
 
Ăn uống có “đồ ăn nhanh”, làm việc phải cho ra “hiệu quả nhanh chóng”, ngay cả giữa người với người cũng có thể quen biết với tốc độ chóng mặt chỉ qua mạng xã hội.
 
“Sống vội” quá lâu như vậy, con người ta ngược lại sẽ rất nhanh cảm thấy chán nản, mệt mỏi.
 
Cơm phải ăn từ từ, công việc bình tĩnh làm, giao tiếp một khoảng thời gian nhất định rồi hãy quyết định có nên tin tưởng nhau hơn hay không…
 
Sống chậm lại, thong thả hơn một chút, bạn sẽ phát hiện ra mọi thứ sẽ rất khác.
 
07. “Quá cầu”
 
Sống ở đời là phải có mưu cầu, có một mục tiêu, một ước mơ để hướng tới.
 
Nhưng mưu cầu cũng cần có giới hạn, không được quá chấp niệm với nó.
 
Không có được vật chất, nỗ lực mà đi giành lấy, nhưng tuyệt đối không đánh đổi sức khỏe để có cho bằng được; không có được tình cảm, từ từ đi mài dũa, không quá lao đầu, chăm chăm vào nó.
 
Đời người chỉ có một lần, vừa sống phải vừa biết trân trọng mỗi một giây phút ở hiện tại, đừng để một thứ hay một người nào đó ảnh hưởng tiêu cực quá lớn tới cuộc đời của bạn.
 
08. “Quá lười”
Một Nho gia từng nói: bách bệnh đều tới từ bệnh lười mà ra.
 
Lười biếng chính là khởi đầu của thất bại.
 
Rất nhiều con người hiện đại ngày nay đều mắc phải một cái chứng gọi là chứng “trì hoãn”, trì hoãn cũng là một kiểu lười.
 
Lười biếng, chỉ thích dậm chân tại chỗ sẽ khiến chúng ta bỏ lỡ mất rất nhiều chuyện cũng như cơ hội quan trọng trong đời.
 
Muốn thay đổi bản thân, trước tiên, hãy nói không với trì hoãn, thay đổi thói quen lười biếng của mình, chuyện hôm nay chớ để ngày mai.
 
09. “Quá tham”
 
Quá tham lam, là nguồn gốc của mọi tội lỗi.
 
Rất nhiều người chỉ vì quá tham lam, muốn há miệng chờ sung mà phải đánh đổi bằng một cái giá vô cùng đắt đỏ.
 
Con người ta, chỉ khi học cách biết thế nào là “đủ”, mới có thể mãi mãi khỏe mạnh, vui vẻ và hạnh phúc.
 
– Theo Như Nguyễn –

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *