Có người bảo khi buồn hãy khóc, bởi vì khóc sẽ làm tim nhẹ nhàng hơn. Thế nhưng nếu khóc một mình, chưa chắc buồn sẽ xua đi được. Có khi còn đầy thêm buồn thương vương vấn. Bởi tâm cảm con người thường yếu đuối, đã đầu hàng nỗi buồn rồi sẽ thường khó đứng lên
Nhưng nếu có một người ở cạnh, để ta khóc và người ấy khóc cùng. Thì chuyện không như thế nữa. Lúc này nỗi buồn dịu vơi đi thật, bởi được san sẻ cho một người
Người mà sẵn sàng cùng đau nỗi đau, cùng buồn nỗi buồn, là người sẵn lòng đồng cam cộng khổ. Có trái tim nào không nhận ra, không mong muốn điều ấy – người trải qua cam go cuộc đời cùng mình ở ngay đây?
Hãy cùng khóc với người khi người rơi nước mắt, lúc này bạn như một tấm gương soi trước người, làm lòng người vơi bớt cô đơn. Nỗi buồn dù tiếp diễn hay thôi, nước mắt rơi nữa hay nguôi, đều có những hy vọng ánh lên sau đấy. Người ấy sẽ biết rằng, những khó khăn này mình không phải chịu một mình. Người ấy mong tựa vào bạn, như một điều tự nhiên
Rồi có khi bạn chẳng cần làm gì sau ấy, chẳng cần chạm tay vào giải quyết vấn đề nào đời họ. Chỉ cần bạn ở đấy thôi, im lặng và khóc cùng, đã làm họ yên tâm để mạnh mẽ hơn rồi. Bởi vì khi chúng ta biết mình có một điểm tựa, có một nơi đồng cảm, chúng ta sẽ vững tin hơn trước cuộc đời
Và lúc này đây, bạn đang trở thành điểm tựa ấy. Một điểm tựa tinh thần có sức mạnh hơn nhiều những điều diễn ra mà thực dụng, đâu cần “làm hộ việc này”, “sửa hộ điều kia”
Mình rơi nước mắt và một người ở bên lặng lẽ, cũng đang khóc cùng mình, người đang khóc kia sẽ sững sờ và tim lập tức dịu lại. Họ cảm giác rằng mình quan trọng trong lòng ai đấy, mình không chơi vơi đến thế, mình không bị bỏ rơi
Vì có một câu nói, tàn nhẫn mà không phủ nhận được, rằng khi bạn cười cả thế giới sẽ cười cùng bạn, khi bạn khóc bạn chỉ có một mình thôi. Vậy thì người khóc cùng ta ấy, thân gần như mình ta, và lớn lao hơn thế giới này. Người ấy chẳng phải là, thế giới của ta sao?
Và đúng là vậy đấy, cả cuộc đời này, người thật cười cùng mình thì hiếm nhưng vẫn có. Còn người khóc cùng mình, có mấy ai? Mọi tâm hồn đều biết điều ấy, người rơi nước mắt cùng ta như ngọc quý khó tìm. Đã sẵn lòng chịu cùng nỗi đau với một người, là sẵn lòng bảo vệ người ấy
Và lạ thay, tất cả chúng ta đều tự động khuất phục trước người muốn bảo vệ chúng ta, như một quy luật muôn đời trong tâm lí
– Ryu Vội Vã (một tác giả OOPSY) –