Cuộc sống muôn vạn sắc màu, sống động và đẹp đẽ giống như một bức tranh vải sơn dầu, chứa đựng những điều ta chưa biết, những câu chuyện đang đợi được lắng nghe. Sự mạnh mẽ, trưởng thành và kiên cường mà ta có được, đều là sự trưởng thành bất đắc dĩ sau khi bị cuộc sống mài giũa.
“Chỉ có thể cùng bạn đi một đoạn đường” của Nhị Hy đúng như cái tên của nó – dịu dàng, ấm áp, gần gũi và chân thực, nhuốm màu sắc của những hoài niệm, nuối tiếc cùng hy vọng vào một tương lai tốt đẹp. Những mẩu truyện nho nhỏ giống như những mảnh ghép tạo nên một bức tranh lớn hơn, về tình yêu, tình bạn, tình cảm gia đình, sự nghiệp…Những vấp ngã cùng trưởng thành. Giữa những sóng gió, bão dông của cuộc đời, tôi gặp được bạn và lắng nghe câu chuyện của bạn, rồi biến bạn thành một phần trong cuốn tiểu thuyết của tôi để bạn được lưu giữ mãi mãi.
Mong thế giới này luôn dịu dàng với bạn, những tia nắng luôn tỏa ấm trên đầu. Cảm ơn vì tôi đã được gặp bạn trong đời, cùng đồng hành với bạn một đoạn đường.
“Nếu như nhất định phải lựa chọn cho mình một cách sống, tôi hy vọng, tôi có thể sống một cuộc đời hết mình.
Có thể tôi sẽ có rất nhiều, rất nhiều điều hối tiếc, có thể tôi vẫn sẽ không cam lòng sau khi trải qua những chuyện kẻ đến người đi.”