Trong cuộc đời này, chúng ta sẽ gặp đủ loại người, có người chỉ lướt qua, có người chỉ có thể cùng bạn đi dạo một lúc, và trở thành bạn bè thật sự thân thiết có lẽ rất ít.
Người ta thường nói: Chấp niệm là căn nguyên của mọi đau khổ.
Bạn đối xử với cuộc sống như thế nào thì cách bạn đối xử với những đoạn tình cảm (tình yêu, tình bạn, tình thương gia đình…) cũng như thế đó.
Trong bất kỳ mối quan hệ nào, chỉ cần xuất hiện “nghĩ không thông, nhìn không thấu, buông không được”, đó chính là khởi đầu của mọi nỗi đau.
Thật sự mà nói, một người phải khiến bạn tốn rất nhiều tâm sức mới khiến đối phương hài lòng, thì đây có lẽ là người không thể đồng hành cùng bạn chặng đường dài.
Sống ở đời, người đến kẻ đi, “không có bữa tiệc nào là không tàn”, người nên quên đi thì cứ việc quên, chấp nhận “tan rồi lại hợp”, thay vì loay hoay không tìm thấy lối ra. chi bằng ngừng làm bản thân tổn thương, dễ dãi với mình một chút, tập trung vào cuộc sống hiện tại.
Cho dù mối quan hệ trước có đẹp đến mấy, thì quá khứ cũng đã qua, không phải đoạn tình cảm nào cũng đi đến cuối cùng. Hãy xem chúng là kỷ niệm để khi nhìn lại, bản thân có thể nở nụ cười, chứ không phải là dằn vặt đớn đau. Chấp nhận người đến kẻ đi, để yêu và ghét được tự do.
– Theo Trung Hạ –