Ham muốn là động lực để chúng ta tiến về phía trước, nhưng nếu chúng ta quá sa đà vào nó, thì đây chính là nguồn gốc của đau khổ.
Có câu chuyện thế này:
Một lần, một thợ kim hoàn có kinh nghiệm thám hiểm đã đưa một đội 500 người ra khơi để tìm kho báu.
Khi họ đến đích và nhìn thấy những viên đá quý đầy khắp trên đất, họ trở nên tham lam và liên tục di chuyển những viên đá quý lên thuyền.
Dù chiếc thuyền đã đầy ắp, vẫn không chịu dừng lại.
Nhà thám hiểm liên tục khuyên can rằng con tàu sẽ có nguy cơ chìm xuống vì quá tải, nhưng mọi người không nghe theo lời khuyên của anh ta.
Không còn cách nào khác, nhà thám hiểm chỉ có thể vứt bỏ tất cả số đá quý trên con tàu của mình và trở về trong một chiếc thuyền trống rỗng.
Sau khi con tàu được hạ thủy, điều mà nhà thám hiểm lo sợ đã xảy ra.
Con tàu của những người khác đều bị chìm. Vào lúc quan trọng nhất, nhà thám hiểm đã cứu mọi người bằng con tàu trống rỗng của mình.
Những thứ không thuộc về mình, giống như ảo ảnh, có thể biến mất trong nháy mắt.
Khi lòng tham vượt quá giới hạn, con người ta sẽ đánh mất lý trí, không những không đạt được điều mình muốn mà còn đánh mất tất cả những gì vốn có ban đầu.
Ham muốn là một bản năng của con người, nhưng điều làm nên sự khác biệt giữa người với người là khả năng kiểm soát ham muốn.
Khi bị dục vọng chi phối, bạn sẽ giống như rơi vào hố đen không chút ánh sáng.
Trong cuốn tiểu thuyết “Nỗi buồn lòng tôi” của Diệc Thư, nhân vật “ông Hồ” dù gia cảnh nghèo khó nhưng bằng chính nỗ lực của mình đã đỗ vào một trường đại học nổi tiếng.
Sau khi tốt nghiệp, ông làm việc trong một ngân hàng, và chẳng bao lâu sau ông trở thành trưởng phòng tài chính.
Ông có một gia đình đáng hâm mộ, một người vợ đức hạnh, một cô con gái thông minh và một cuộc sống vô cùng sung túc.
Tuy nhiên, vẫn không hài lòng với điều ấy, ông ta đã lợi dụng chức vụ quyền hạn để duyệt cho người khác vay số tiền lớn rồi trục lợi.
Ông ta cũng nhận hối lộ rất nhiều rượu cao cấp và đồng hồ đắt tiền, đồng thời còn ngoại tình với người phụ nữ khác ở nước ngoài và có những đứa con ngoài giá thú.
Sau đó, hành vi tham nhũng của ông ta bị phát hiện, tương lai cũng vì thế bị hủy hoại.
Vợ con cũng rời bỏ ông ta, và kết cục là chết trong tù với đầy hối hận.
“Tờ báo nhân dân” từng đăng:
“Chúng ta luôn chạy theo những điều không thể chạm tới mà quên mất rằng hạnh phúc thực sự trong cuộc sống không gì khác ngoài sự ấm áp của ánh đèn mờ và sự sung túc từ củi, gạo, dầu, muối.”
Dục vọng vốn không phân thiện ác, nhưng nếu nó bành trướng quá mức thì sẽ trở thành kẻ thù của hạnh phúc.
“Hãy biết cách tận hưởng những gì mình đang có và buông bỏ những ham muốn không thực tế”.
– Theo Đình Trọng –