Mạc Ngôn, một nhà văn Trung Quốc từng viết một đoạn trong tác phẩm “Ếch” như sau:
“Tiền chỉ là một tờ giấy nếu nó không được tiêu, khi được sử dụng, nó mới là tiền. Vật chất là cần thiết cho cuộc sống, tiền tài là thiết yếu cho các khoản chi tiêu. Không cần biết cơm áo gạo tiền có đủ đầy hay chưa, chỉ cần nhìn thấy người thân trên mặt nở nụ cười…
Trời có sóng to gió lớn, người có phúc họa muôn trùng. Nghĩ thoáng rồi mới hiểu, cả đời chỉ cần ăn no mặc ấm, có nhà để ở, có tiền để xài là được rồi, đừng tự tìm thêm phiền não” (tạm dịch).
Dành cả đời làm việc cật lực vì những tờ tiền để sở hữu cuộc sống ấm no, hẳn rằng ai cũng hiểu được điều này. Nhưng có nhiều người, làm việc nhiều, kiếm tiền thật nhiều, nhưng cuối cùng không biết mình phải làm gì với số tiền đó.
Ở đời, tiền quan trọng thật đấy, nhưng hãy sử dụng đúng đắn và giữ tâm thái dung dị. Ép buộc bản thân kiếm thật nhiều, nhưng lại để đó với lý do “tìm về cảm giác an toàn” thì thật sự quá làm khổ mình.
Trên thực tế, lắm lúc, kiếm tiền phụ thuộc vào cái đầu, không phải lúc nào cũng làm việc chăm chỉ là được, thậm chí quá trình này cũng là một loại “may mắn”.
Nếu không tin, bạn quan sát những người xung quanh, có rất nhiều người làm việc đến kiệt sức nhưng mãi vẫn không thể giàu có, cũng có người tu thân tích đức đủ đầy, tài vận tự nhiên tìm đến.
Nếu biết kiếm tiền, thì cũng phải biết tiêu tiền. Không phải tiêu cho bằng hết, mà là sử dụng cho bản thân, đầu tư cho chính mình, bao gồm cả sở thích, niềm vui… Bởi lẽ mục tiêu cuối cùng của con người âu cũng là hạnh phúc mà thôi.
Chúng ta làm việc chăm chỉ để kiếm tiền và chuẩn bị cho những gì bản thân cần. Khoản tiền kiếm được dùng để mua thức ăn, nhà ở, kết hôn, báo hiếu, nuôi dạy con cái, thuốc men viện phí, đi học và duy trì những mối quan hệ.
Khi không có tiền, cuộc sống trở nên khó khăn trăm bề, có nhiều không gian hơn để ở một mình, thậm chí có lúc buông xuôi và bày ra bộ dạng không còn muốn tranh đấu với đời, tất cả đều dựa vào tâm trí làm chỗ dựa tinh thần.
Tuy nhiên, nếu cuộc đời trôi nhẹ như nước, giàu nghèo thuận theo lẽ thường, sinh tử thuận theo tự nhiên thì hoài bão của con người sẽ uổng công.
Tiền, khi không được sử dụng, là một tờ giấy hoặc một dãy số vô nghĩa. Một điều rõ ràng rằng tiêu tiền vốn là một loại trí tuệ, tiền phải dùng để tiêu, kiếm được tiền là thực lực, nhưng tiêu được tiền mới là bản lĩnh.
Có tiền rất quan trọng và chỉ có tiêu xài mới có thể phản ánh được giá trị của nó.
Có lẽ, điều đau khổ nhất trong cuộc đời là khi nhắm mắt xuôi tay, nhiều người mới nhận ra mình không thể mang theo tiền cùng đi.
Do đó, cách sống thoải mái và tự tại nhất là có năng lực kiếm tiền và tiêu tiền một cách thông minh.
– Theo Trung Hạ –