Người Việt từ ngàn đời nay vẫn nhắc nhau câu “Bán anh em xa, mua láng giềng gần”. Bởi làng xóm chính là mái ấm thứ hai, nơi những con người vốn xa lạ trở thành một cộng đồng gắn bó bằng nghĩa tình. Ở đó, ta có những bữa cơm chung ngày giỗ chạp, có những cái gánh nước, bó rau, câu chào thân quen.
Tình làng nghĩa xóm không chỉ là sự quan tâm giản dị thường ngày, mà còn là sức mạnh đoàn kết trong những lúc khó khăn. Trong chiến tranh, mỗi ngôi làng là một pháo đài, mỗi xóm nhỏ là một hậu phương vững chắc. Người dân không chỉ giữ vững nếp sống bình dị, mà còn góp gạo nuôi quân, che chở cán bộ, đồng lòng kháng chiến. Chính từ những ngôi làng, sức mạnh đại đoàn kết dân tộc được hun đúc để trở thành sức mạnh chiến thắng.
Trong thời bình, tình làng nghĩa xóm vẫn là sợi dây nối kết. Khi bão lũ tràn về, người ta lại thấy cảnh cả xóm chung tay cứu trợ. Khi có một gia đình gặp biến cố, hàng xóm chẳng ngại san sẻ. Và ngay trong những điều nhỏ bé nhất – một lời hỏi thăm buổi sáng, một nụ cười nơi ngõ nhỏ – cũng đủ để khiến con người cảm thấy ấm áp, vững vàng.
Yêu làng xóm chính là yêu một phần của đất nước. Bởi đất nước không chỉ là những công trình vĩ đại, mà còn là những ngõ nhỏ, mái nhà, con đường quen thuộc – nơi gắn kết bao thế hệ trong tình nghĩa sẻ chia. Chính từ tình làng nghĩa xóm mà dân tộc ta đã tạo dựng được sức mạnh đồng lòng, làm nên lịch sử. Và cũng chính từ tình làng nghĩa xóm, ta học được cách yêu thương cộng đồng, để mỗi bước đi trong cuộc đời đều mang theo tình người, tình đất nước.
– Rigo –