Trong tiểu thuyết The Night Circus (Gánh Xiếc Đêm) in năm 2011, nữ sĩ người Mỹ là Erin Morgenstern (sinh năm 1978) viết: “Quý bạn có thể kể một câu chuyện và chuyện đó ngự trị trong tâm hồn người nghe, trở thành máu của họ, bản thân họ, và mục đích đời họ. Câu chuyện đó sẽ làm họ xúc động, sẽ thúc đẩy họ, và ai mà biết được họ có thể hành động vì câu chuyện đó, vì những lời lẽ bạn kể. Đó là vai trò của quý bạn, món quà của quý bạn.”
Việc kể chuyện có tác dụng kỳ diệu như thế ư? Vậy nếu mỗi câu chuyện kể lại trong SỐNG ĐẸP LÀ SỐNG ĐẠO có thể lay động lòng người, và vun đắp cho chúng ta niềm tin vào lương tâm chức nghiệp, đạo đức kinh doanh của những người đang làm nhiều nghề khác nhau trong xã hội, thì điều tốt đẹp này nào phải chỉ là mong ước của riêng ai.
Năm mươi câu chuyện kể lại trong SỐNG ĐẸP LÀ SỐNG ĐẠO có chung một điểm đáng lưu ý là chúng ta không biết nhân vật chánh theo tôn giáo nào. Rất có thể trong số họ lắm người chẳng theo đạo nào cả, nhưng những việc họ làm đều rất đẹp, rất đúng đạo lý.
Ước mong rằng năm mươi câu chuyện người thật việc thật này sẽ được hoan hỷ đón nhận và dù có tôn giáo hay không có tôn giáo, chúng ta đều sẽ có dịp nhận ra và xác tín thêm lần nữa, rằng thực chất bất biến của đạo lý đông tây kim cổ chẳng gì khác hơn tình người, lòng trắc ẩn, và biết quan tâm lẫn nhau.