Tự hỏi mình một câu: Con người sống vì mình hay vì người khác? Nếu còn sống cho người khác thì bạn quá khốn khổ, vì bạn đã trở thành nô lệ của mọi người. Nhưng nếu bạn nói sống cho chính mình thì bạn cũng rất khốn khổ, vì sẽ cô đơn, ít bè bạn.
Có thể thấy rằng cả hai câu trả lời này đều sai lệch. “Muốn sống cho mình thì trước hết phải sống cho người khác” hay “Muốn sống cho người khác thì trước tiên phải biết sống cho chính mình”, cái nào cũng đúng đắn.
Do vậy, sống ở đời, chúng ta nên cố gắng để được mọi người thấu hiểu và sống vì chính mình, cố gắng cân bằng hai thứ này, chỉ như vậy mới có được sự bình yên trong tâm hồn. Tất nhiên, trên thực tế, hầu hết ai cũng không thể đạt đến mức “được là chính mình”.
Chúng ta chỉ có thể cố gắng hết sức trong giao tiếp hàng ngày với người khác với sự tận lực tận sức, lương tâm trong sáng và biết đủ.
Đến một lúc nào đó, rồi thì ai cũng sẽ hiểu: Hãy bằng lòng với hiện tại. Giàu, có thể an tâm sống sung túc; nghèo, không phải ghen tị với người khác, không làm chuyện gì xấu thì sống sao cũng có bình yên. Chỉ những người như vậy mới có thể là chính mình và hạnh phúc.
– Theo Trung Hạ –