Đạo đức giả không phải là khen ngợi một diễn viên dở tệ, bởi đó chỉ là phép lịch sự xã giao để sống một đời yên bình.
Đạo đức giả là khi bạn hứa sẽ đến thăm người bạn không định đến thăm; khi bạn tỏ ra háo hức vì bữa trưa với người mà bạn đã tránh mặt cả tháng; khi viết “Hãy để tôi giúp” trong email dù bạn sẽ phủi sạch tay khi có vấn đề gì sau đó.
Những điều đó chỉ khiến bạn trở thành kẻ hai mặt luôn sống một cuộc đời giả dối. Đến một lúc nào đó, bạn sẽ thấy mệt mỏi với chính mình.