Truyện này cực kỳ hay luôn. Lúc mình đọc xong cảm giác như không có gì có thể diễn tả được cảm xúc của mình. Sau rất nhiều lần đọc đi đọc lại truyện này, mình mới mạo muội viết vài dòng cảm nhận của bản thân để chia sẻ cho mọi người.
Câu chuyện có nhiều phần nhỏ kể về cuộc đời và số phận cả các cặp đôi khác nhau. Họ bị bỏ lỡ nhau, dằn vặt nhau, làm cho nhau đau khổ, để rồi lại phải nhờ nữ chính đánh cho điệu tư dẫn để quay trở lại quá khứ và sẵn sàng ở lại trong mộng cảnh do bản nhạc tư dẫn tạo nên. Nhưng xuyên suốt cả truyện thì nam chính và nữ chính đều như gần như xa, như ẩn như hiện, như thực như ảo. Lúc thì tưởng như chia xa, lúc thì lại rất gần. Lúc thì như là vô duyên, lúc thì lại cực kỳ hữu duyên. Đặc biệt là nữ chính, can trường, trí tuệ, tài hoa. Có lúc thì trẻ con, lúc thì già dặn lúc thì lại cực kỳ trong sáng và đáng yêu. Còn nam chính thì thôi rồi, đẹp trai, tài giỏi, văn võ song toàn và lại còn có óc hài hước nữa chứ.
Hoa Tư Dẫn cũng là một câu chuyện đồ sộ, không phải bởi vì độ dài của nó, cũng không phải vì lồng chứa bên trong đó là bốn câu chuyện nữa, mà bởi vì nó thực sự đồ sộ từ tầm vóc, bối cảnh, đến tư tưởng của mỗi cá nhân trước vận mệnh và thời cuộc.
Nó là một thiên tình sử viết về tình yêu nam nữ, nhưng vây quanh những đôi nam nữ ấy lại không chỉ có cảm tình và lưu luyến đơn thuần, mà còn có trách nhiệm, tín ngưỡng, đánh đổi, và cả hy sinh.
Dù là Tô Dự – Diệp Trăn hay Mộ Ngôn – Quân Phất, dù là Thẩm Ngạn – Tống Ngưng, Oanh Ca – Dung Viên – Dung Tầm – Cẩm Tước, Công Nghi Phỉ – Khanh Tửu Tửu hay Tô Hoành – Mộ Dung An, cũng không tránh khỏi sự lựa chọn ấy.
Câu chuyện viết trên góc nhìn của Quân Phất hay Văn Xương Công Chúa Diệp Trăn. Dù đứng ở góc độ nào thì nữ chính cũng tỏa sáng và để lại ấn tượng cực kỳ sâu sắc trong lòng độc giả.
Đánh giá
Chưa có đánh giá nào.